VN88 VN88

Đứa bé tội nghiệp

Con bé đứng lên. Theo những cử động âm thầm chỉ dẫn của ông Cơ, nó giúp bác cởi luôn cái quần tây đen ra khỏi hai ống chân khẳng khiu đầy lông lá của bác. Bác thản nhiên nằm ngửa xuống giường chờ đợi nó, như một kẻ say nghiện thuốc chờ sái mới. Con cu bóng lưỡng như bôi dầu ăn ngốc cái đầu sần sùi lên cao chờ đợi sự va chạm của xác thịt. Con bé trèo lên giường, dạng chân gác ngang người bác, đặt cái đít trần trắng muốt bé tí của nó lên cái bụng nần nẫn mỡ thừa nhảo nhoẹt của bác. Sự êm êm nơi đó cạ vào l… con bé làm cho nó thấy kích thích, xen lẫn sự hoang mang. Hai vú tự nhiên căng phồng lên chỉa thẳng ra ngoài ngực, một màu hồng sậm so với màu da ngâm ngâm trên người của nó. Nó chủ động nằm úp lên ngực bác tìm sự ma sát của hai làn da. Hơi hám của người đàn ông làm cho đứa con gái mới lớn thấy hừng hừng ngay cửa háng. Sự mơn trớn trên lưng nó làm cho nó thấy hơi dễ chịu. Cảm giác thân thiện với bác bắt đầu xâm chiếm tâm hồn nó từ giây phút này càng làm nó thêm phần chủ động. Nó thử rướng người lên cố đưa một bên vú về phía miệng bác để khiêu khích, tìm xúc giác từ hàm râu lùi xùi mọc trên nhân trung bác. Nó không phải chờ lâu thì bác đã kéo nó lên nút nhẹ. Con bé rên ư ử trong cổ họng khi lần đầu tiên được liếm vú. Một luồng điện chạy dọc theo sống lưng, đi ngang qua khe háng nó xuống tới mười đầu ngón chân. Nó càng ấn sâu người xuống, những sợi râu tua tủa cứng như chì gai châm châm vào đầu vú nó làm nó càng thêm khó chịu. Nước nhờn ngày háng nó rịn ra ướt nhẹp bụng của bác. Nó rên hừ hừ gọi “Anh ơi, anh ơi” cái cách xưng hô hơi kỳ quặc so với độ tuổi của nó và bác – song vì là bác thích và yêu cầu nên nó mới gọi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.