VN88 VN88

Cuộc sống ở Trung Nguyên

Nàng bảo hắn là nàng thông cảm không sao cả, nàng nói nàng hơi mệt và hắn có thể tự động ra về. Tôi vội vả trở về phòng mình chờ hắn đi, sau khi nghe tiếng cửa xe đóng thì tôi trút bỏ quần áo chạy sang phòng nàng. Traci vẩn nằm yên tinh đùi dạng ra tinh khí từ động ái tình vẩn còn ứa ra, tôi ôm nàng hôn hít khắp thân thể và đút cặc tôi vào. Cu tôi lọt vào trong lồn nàng một cách êm ái vì lồn nàng đã dược vị cố vấn trưởng cho dầu mở nhưng nàng bảo tôi ngừng và nằm xuống bên cạnh.
-Ytân, em phải tiếp hắn vì em cần chữ ký của hắn để lên chức, anh phải hiểu cho em đừng có ghen, em mừng là có anh sẳn đây để dập tắt ngọn lửa mà hắn đã nhen nhúm lên.

Nàng vừa giải thích vừa ngồi lên cột buồm cương cứng của tôi, nàng nhổm lên nhổm xuống, mắt nàng nhìn mắt tôi ;Cặp vú nặng trĩu tung lên tung xuống. Vì tôi đã xuất tinh trước khi nàng lên đường nên tôi cứ nằm đó mặc cho nàng chơi tôi, nàng nghiên mình bên tả bên hửu, chồi lên sụp xuống. Tôi ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của nàng, lắng nghe cảm giác được lồn nàng bóp chặt. Khi Traci rùng mình và gục trên mình tôi thì tôi hất mông lên mấy cái và xuất tinh một lượt với nàng. Chúng tôi sống sung sướng mấy năm trời và khi chiến tranh trở nên khốc liệt, tất cả phụ nử Mỹ đều phải rời khỏi Việt Nam, Traci cũng bị về nước. Trong những ngày cuối cùng chúng tôi đụ nhau liên miên. Nàng trả lương cho tôi, thưởng tôi hậu hỉ. Thấy tôi khóc nàng cũng khóc :
-Y Tân chúng ta đã sống những ngày thật đẹp, bây giờ chúng ta phải coi đó là giấc mộng đẹp. Em sẽ nhớ đến anh mãi mãi, tạm biệt anh và mong anh cẩn trọng giữ mình. . . . . . .

( Truyện 18+ cuộc sống ở Trung Nguyên )

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.