VN88 VN88

Định nghĩa địt là gì – truyện địt nhau hay

Hôm đó không phải là đi học, mà nó đi mua đồ ăn sáng về cho cô nàng người mà nó yêu, sau mấy tháng vật vả với người yêu củ là Thủy, và thực sự nó còn một chút gì đó mơ tưỡng về Thủy.
Khi về đến phòng Trang cũng đã dậy, cô nàng đang lau căn phòng dùm nó, nó bước vào
– Ăn sáng nè !
– Anh chu đáo quá !
Nó ngồi nhìn Trang ăn mà lòng nó cảm thấy vui, vì nó bảo là ăn rồi, nhưng thực ra nó không bao giờ ăn sáng, hay có chăng là nó chỉ ăn phần nước còn lại khi mà Thủy đã ăn xong, bỏ một ít cơm ngội vào, vậy là nó có buổi sáng. Còn giờ trước mặt Trang nó không làm vậy, mà quyết định nhịn đói, ngồi nhìn Trang ăn. Nó cố ghi nhớ từng đường nét trên khuôn mặt của Trang, cái ấn tượng khá sâu với nó không chỉ là khuôn mặt mà nó còn nhớ, nhớ rât rõ cặp đùi trắng trẻo lại thon thả. Một ngày bên cạnh Trang nó cảm giác Trang là người con gái hiền lành, nó cũng không hiểu vì sao mà Trang lại lựa chọn cuộc sống làm cave nữa. Nó cũng chẳng hỏi Trang sống ở đâu, mà chỉ quyết chở cô nàng đi lòng vòng những nơi mà nó thường đến, để vào siêu thị ngắm những món đồ mà nó ao ước, nó không ngại nói ra khi nó có tiền nó sẽ mua cái này, sắm cái kia. Nó có vẻ hiểu biết công dụm của từng món đồ mà nó chỉ cho Trang xem. Một ngày với nó thật nhanh, chiều đó Trang ra đón xe,
– Em về đâu ?
– Em về…
– À ! vậy ra đi xe bus đi, đến đoạn …. Rồi em lên tiếp xe số… em sẽ về tới chổ đó.
– Anh có vẻ rành tuyến xe bus ha ?
– Ừ! Đỡ tốn lắm, chỉ có mấy nghìn là về tới tận nơi còn gì?
Nó không ngần ngại ra đón xe dùm Trang, rồi dặn dò thật kỹ, chào Trang mà lòng nó cứ nao nao buồn buồn, vì một tuần đối với nó sao quá dài nữa rồi.
Về Trang, Trang cứ cảm giác rất đặc biệt ở cái con người này, Trang quyết định không gọi taxi mà đi xe bus một lần cho biết, cái cảm giác ngột ngạt, bực bội, nhưng rồi lại thầm nghĩ, à thì cũng hay. Một ngày để Trang nhận ra là cuộc sống còn quá nhiều điều thú vị, quá nhiều thứ mà trước giờ cô nàng chưa cảm nhận được hết. Nhưng khi được ở gần Bình, Trang đã dần nhận ra cuộc sống vốn dĩ sẽ rất tốt đẹp, nếu ta biết cho đi, và những thứ ta nhận lại sẽ nhiều hơn vô cùng.
Một tuần lại trôi qua, Trang lại đứng chờ nó trước chổ làm như lầm trước, vẫn đúng hẹn, nó chở Trang về và có khối chuyện để kể với Trang. Đêm đó nó dẫn Trang đi ăn hủ tiếu gõ ngoài đường, trang chỉ cười thầm vì thực sự chưa bao giờ Trang phải ăn như vậy. Đêm đó lại là một đêm nó được sống trong hạnh phúc với Trang, dù chỉ là sinh lý bình thường nhưng thực sự là thỏa mãn vô cùng.
Vẫn là buổi sáng với một món mà nó mua cho Trang, rồi nó chở cô nàng đi chơi,
– Em có biết không? Dạo nầy anh tiến bộ nhiều rồi đó!
– Chuyện gì anh?
– Thì trước lúc quen em việc học của anh như bị bó buột, và không có cách nào thoát khỏi nó, còn giờ thì anh đang trở lại bình thường.
– Vậy em mừng cho anh rồi?
– Ừ! Em muốn ăn gì? Trưa nay anh sẽ đãi.
– Tùy anh!

tôi thích cái suy nghĩ của nn74!
cám ơn nguyenton và các bác đã ủng hộ!

Vậy là nó dẫn Trang vào trong siêu thị mà ăn luôn trong đó, một buổi cơm ngon, khiến Trang muốn rơi nước mắt,
– Sao vậy?
– Anh có biết em vui lắm không?
– Mà em? Sinh nhật em khi nào?
– Sắp tới rồi, còn khoảng tháng nữa à!
Nó ngẫm nghĩ, cười nhẹ rồi, dắt tay Trang đi dạo,
– Nếu học kỳ cuối anh làm thực hiện đề tài được loại giỏi, anh sẽ tốt nghiệp loại giỏi đó, em tin không?
– Tin!
– Nếu anh đạt loại giỏi anh sẽ đãi em một cầu linh đình.
– Sao chưa bao giờ anh hỏi em học hành sao rồi hết vậy?
– Đó là quyền riêng tư của em mà? Nếu em thích em sẽ nói ra cho anh biết, anh không thích tò mò chuyện của ai cả, dù đó là người anh yêu thương.
Trang hiểu ra rằng, vì sao anh chàng này dù rất yêu thương mình nhưng không bao giờ quan tâm đến những chuyện gì liên quan đến cuộc sống của mình, vậy ra thực sự anh ta có yêu mình không? Trang suy nghĩ rất nhiều về điều đó. Khiến có lúc Trang muốn bỏ cuộc vì cái hụt hẫn, không phải như những người con trai trước mà Trang quen.
Đến ngày sinh nhật của cô nàng, nó tặng cho Trang một món quà do nó tự làm, một căn nhà bằng tăm tre, vừa không quá lớn, nhưng đủ để biết thành ý của nó với Trang nhiều đến mức nào. Trang còn hỏi nó,
– Nếu sau này anh ra trường có việc làm, anh sẽ cưới em?
– Dĩ nhiên!
– Anh thực sự không ngại? anh biết xuất thân của em chứ?
– Người đẹp hay xấu là ở tấm lòng kìa, đúng trước kia em có làm nghề không đẹp, nhưng với anh điều đó không quan trọng, tất cả chỉ mua và bán. Em cần tiền để có cuộc sống, còn họ cần cái khác. Anh không quan tâm, nhưng đến ngày đó thì em phải hứa không để ai chạm vào người em nữa, ngoài anh thôi!
– Anh thực sự nghĩ như vậy sao?

tiếp đây mấy bác!

– Gia đình anh xuất thân từ nông dân nghèo, ba mẹ anh không đến nỗi quá nghèo để nuôi anh ăn học, nhưng anh thấy ba mẹ khổ cực, vất vả, anh thương lắm. Ngày xưa anh cũng sa ngã, nhưng khi quen biết được em anh đã hiểu được nhiều chuyện, và anh biết cuộc sống luôn công bằng, có cố gắn, có phấn đấu sẽ vươn lên thôi. Vậy thì nếu em nghĩ tới chuyện trước kia, chắc anh cũng là thằng…
Trang ôm chầm lấy nó sau những gì mà nó nói với Trang, Trang thực sự nghĩ mình sẽ yêu con người này đến suốt cuộc đời, chỉ trừ khi con người này bỏ nàng mà đi thôi.
Những tháng ngày họ sống cùng nhau thật vui vẻ, và cũng đến lúc Bình tốt nghiệp, Bình đi xin việc nhiều nơi vẫn không tìm được công việc tốt. Nhưng mỗi ngày tối thứ 7 Trang vẫn đến với nó, đêm đó có lẽ vì nhiều việc bức xúc, khiến nó cảm giác không thực sự vui nên khi gặp Trang nó ôm chầm lấy Trang rồi nhanh như chớp nó cởi bỏ bộ đồ của Trang, nó bú, nút thật mạnh lên đôi ngực của Trang, khiến cô nàng đau đớn, rên rỉ,
– Đau quá!…..
Nó còn cắn hết mấy cái lên con chim của nàng, rồi lật người nàng qua mà cắn luôn mấy cái vào đôi mông của Trang, dù đau nhưng Trang vẫn cắn rang chịu đựng, nó đỡ nàng đứng dậy, hì hụt đút con cu to đùn của mình sốc mạnh lên con chim nàng, đôi tay nó không ngừng bóp mạnh lên cặp ngực của Trang,
– Em đau lắm…
Có lẽ Trang đang khóc, nhưng nó vẫn tiếp tục ẩy thật mạnh vào con chim của nàng, rồi nó lật người nàng nằm xuống để hai chân nàng lên vai nó mà hẩy liên tục như một kẻ điên cuồn, thèm khát tình dục. Trang đau đớn, quằng quại, nhưng vẫn chỉ rên khẽ, rất khẽ, chưa bao giờ nó lại làm nàng đau đến vậy, Trang biết Bình đang có chuyện gì đó lại chưa nói ra cùng nàng. Sau những nhát đâm tàn bạo nó cuối cùng cũng thỏa mãn mà xuất tinh ào ạt vào trong con chim của Trang, nó nằm đè lên người Trang, rồi thiếp đi.
Vì lúc nào nó cũng thức trước Trang nên nó nhìn thấy những vết bầm trên ngực, trên cả bắp đùi, nó suy nghĩ về những gì mà nó làm hôm qua. Rồi nó bước ra khỏi phòng như mọi khi.
Trang vẫn thức dậy khi nó đi khỏi, nàng cảm giác đau đớn ê ẩm sau cái đêm hôn qua, nhưng vẫn cố gựng dậy. Nó bước vào, gương mặt buồn rầu vẫn không mấy biếng chuyển,
– Anh xin lỗi chuyện hôm qua, anh thực sự…. anh hứa sau này anh sẽ không bao giờ đối xữ vậy với em nữa, anh hứa đó.
Trang vẫn gượng

cười,
– Anh cười lên đi!
Nó không hiểu ý Trang
– Anh cười một cái đi!
Nó cố gượng cười,
– Em đâu có buồn anh, anh nói với em chuyện gì cũng phải cố gắng, từ từ, mình tin là sẽ làm được, sẽ được, đúng không?
– Anh nhớ! Thôi em ăn đi, rồi uống thuốc!
Nó cố nhìn lại những vết bầm mà nó đã gây ra cho Trang, nó cố gắn nhớ mãi trong đầu mình sẽ không bao giờ, sẽ không bao giờ tái diễn chuyện này nữa. Nó cảm giác mình chẳng ra gì, vậy mà tối qua nó lại đối xữ với người con gái mà nó thực sự yêu như vậy.

có mấy bác động viên em mừng lắm, dù là nay chủ nhật hơi bận nhưng em ráng tranh thủ lên tí sẵn viết tiếp đặng còn up cho các bác khỏi khỏi mong!
nuocmatvisaoroi nói mà nghe tội! nhưng thôi kệ biết sao giúp bác giờ? ráng mà “thẩm du” nhiều nhiều về già ngồi nhìn mà thèm nhé! hé hé!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.