VN88 VN88

Đọc Truyện 18+ Cô Thủy Khỏa Thân Truyện Mới 18+

ghì lấy lưng tôi, cả ng chị ưỡn lên, quằn quại, tôi cho tay luồn vào trong váy, xoa lên cái mu lô`n nhô lên ấm nóng, mềm mại, bàn tay như tê dại đi, nó quá mềm và ấm nóng, luồn ngón tay xuống dưới đáy quần lót, cảm nhận như nó ướt từ lúc nào rồi, cảm ngác 1 cái j đó nhầy nhầy ấm âm dính lên đầu ngón tay, ở phía trên, ng chị run lên, miệng thở hổn hển rên ưmmmm ưmmmm …aa .aa. không ngừng, cả ng vặn vẹo dữ dội, mu lô`n đc chị ưỡn ng cong lên tham tham thèm muốn ngón tay tôi đang thám hiểm nó, tuy vẫn còn cách 1 lớp quàn lót. Nhửng cảm giác nhưng chiếc lông xoan xoan đang đâm qua lòng bàn tay tôi, kêu lạo xạo kích động, tê mê không j tả siết. Trong tiếng rên khoái lác không ngớt, tiếng chị nhỏ nhẹ : – ưmmm… em… em hư lắm đó …….
Tôi khì khì bật luôn : – nhưng mà không hư bằng chị .
Nói xong tôi mới biêt, tôi vừa chạm vào 1 sai lầm khủng khiếp, 1 sai lầm mà tôi không bao h có thể nghĩ ra, tôi vốn là lời nói không suy nghĩ, chỉ định bật lại chị, nhưng không ngờ, với chị, nó lại là 1 thứ khác, cả ng chị run lên. Thôi không vặn vẹo, thôi không thở gấp nữa, chị lặng im, rồi như choàng tỉnh, chị đẩy tôi ra, đẩy rất mạnh , nói như có tiếng khóc nhỏ :
– em… em có thể đi về đc chưa .

Tôi ngơ ngác, tôi đã ý thức đc những j mình vừa nói, nó vô ý với tôi, nhưng chị không thế, chị đã kéo lại cái váy bị bung ra khi nãy, cài lại rồi vuốt vuốt phẳng phiu, che đi cặp đùi khiêu khích, tay ôm ghì cái gối trc ngực, cố che đi thứ mà đáng nhẽ ra là nhiệm vụ của cái áo, chị cúi gằm mặt xuống, lạnh lùng bảo :
“ – em đi ra cổng trc đi, đợi chút chị mở cổng cho mà về. “
Chị nói như không có cảm xúc j, xem những j mới sảy ra như chưa hề có. Mặt tôi ngây ngốc, chỉ còn biết tự trách mình, trách mình sao quá ngu, hàng ngày ăn cơm mà lớn chứ có ăn cám đâu mà ngu như heo thế, tôi biết giờ có giải thích j cũng đều làm chị buồn thêm, tôi chán nản, chán nản cực độ, tôi hận chính mình,biết chị có gia đình còn nói 1 câu ngu hơn cả thằng ngu nhất quả đất, tôi buồn thảm, lặng lẽ nhìn chị chờ mong sự tha thứ, không có động tĩnh j, tôi biết tôi đã không đc tha thứ, tôi ngồi dậy, đầu óc tôi quay cuồng, cũng không biết phải nói j bây h cả, nói j cũng vô ích, cuối cùng tôi đứng lên quay đầu lại hít 1 hơi sâu và nói :
“- em biết em đã lỡ lời, lời nói ko thể rút lại đc mặc dù em không có ý j cả, em biết mình phải làm j rồi. “

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.