VN88 VN88

Full Truyện sex của sinh viên thuê trọ mới 2015 – 2016

Mẹ thở dài rồi đi vào trong phòng vẫn dành riêng cho bố mẹ mỗi khi họ ra chơi. Nó lui cui dọn dẹp kê kích lại bàn ghế cho ngay ngắn mà trong lòng lo lắng vì biết chắc không giấu được mẹ chuyện vừa rồi. Không biết mẹ sẽ xử trí với nó tiếp theo thế nào đây, nhưng điều đó không quan trọng bằng việc nó sẽ mất cô Nhung. Đó là điều mà nó thấy tiếc nuối nhất, chắc hẳn từ giờ trở đi cô Nhung sẽ không đáp ứng nó nữa vì cú giáp mặt mẹ vừa rồi làm cô sợ hãi thực sự. Nó đâm bực bội với mẹ, chẳng gì thì mẹ cũng đã để cho mình chơi tời bời hoa lá rồi, bây giờ lại lên mặt mắng mỏ mình nữa chứ. Ngẫm nghĩ một lúc rồi nó phải công nhận một thực tế: dù mẹ có làm gì thì mẹ cũng vẫn là mẹ, dù nó đã từng được chơi mẹ thì nó cũng vẫn là con.
Nó nhón chân ghé lại gần phòng mẹ định vào làm lành, cửa khép hờ và nó ngây người sững sờ nhìn thấy mẹ đang thay quần áo. Mẹ đứng quay lưng ra cửa nên không để ý có thằng con đang đứng nhìn, mẹ nó vẫn quen như ở nhà chỉ có hai vợ chồng nên chẳng bao giờ để ý cửa nẻo khi thay đồ. Nó bấn loạn tâm thần khi lại bắt gặp hình dáng quen thuộc của mẹ đang uyển chuyển với bộ đồ lót màu đen rất hợp với làn da trắng của mẹ. Đôi mông săn chắc nở nang của mẹ luôn làm nó nhức nhối mỗi khi nhìn thấy. Mẹ xỏ chân vào chiếc quần mặc trong nhà, chui đầu vào chiếc áo len mỏng rộng thùng thình. Mẹ đã thay đồ xong, nó nép mình tránh khỏi tầm nhìn của mẹ, trong người lại dậm dật ham muốn mặc dù vừa mới trải qua cuộc mây mưa với cô Nhung chưa lâu. Nhưng mẹ đang giận và bố thì chưa biết sẽ về lúc nào nên nó đành nén nhịn. Mẹ không đi ra ngoài mà ngả lưng nằm xuống giường, nó mon men đẩy cửa nhẹ nhàng bước vào.
– Mẹ à… Mẹ mệt à.? – Nó hỏi thăm dò phản ứng của mẹ.
– Không,… Ngồi xe lâu hơi mỏi lưng thôi. Con dọn dẹp xong chưa? – Mẹ ngước nhìn nó.
– Con dọn xong rồi… Mẹ có mỏi không con đấm lưng cho mẹ nhé. – Nó đi lại gần bên giường.
– Thôi thôi… Đừng đụng vào người mẹ… – Mẹ xua tay như thể đoán biết được ý nghĩ của nó.
– Không, con có định làm gì đâu, con chỉ… – Nó ấp úng vì bị bắt bài.
– Chỉ đấm lưng thôi, rồi cho con tí này, cho con tí nọ… Thôi thôi, tôi sợ anh lắm rồi. – Mẹ bĩu môi tỏ vẻ như đi guốc trong bụng nó.
– Mẹ… Sao mẹ coi thường con thế… Con quan tâm đến mẹ mà mẹ nỡ bôi bác con như thế sao. Đã vậy con không bao giờ nói chuyện với mẹ nữa. – Nó vùng vằng giận dỗi đi ra.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.