VN88 VN88

Lời tự thú kinh hoàng của một gái bao

Khi ấy, tôi cũng nói với ông bạn đối tác là “em không còn tình cảm với anh ấy nhưng anh ấy cứ ép buộc em” để hai người làm cách nào đó mà thỏa thuận với nhau, thú thực tôi dự định nếu tôi không thoát được ra thì tôi sẽ gọi điện về nhà anh ta mách vợ anh ta là anh ta nuôi bồ nhí rồi chuồn cho êm, nhưng không hiểu hai người đó nói gì với nhau mà từ đó tôi không còn bị đeo bám, còn cái nhà thì ông bạn đối tác bảo trả lại cho anh ta, ông ta sẽ mua cho tôi căn khác để ở, nghĩ mình còn trẻ, lại dễ dàng có được cái mình muốn nên tôi cũng trả lại giấy tờ và căn nhà để đến với bồ mới.

Bồ mới tôi rất phóng khoáng và không ghen tuông, nhưng ông ta lại có một sở thích bệnh hoạn đó là thích “chia sẻ” người tình, kiểu “đổi vợ đổi chồng” mà trên báo vẫn hay nhắc, thực tế ngoài đời còn khủng khiếp hơn. Ông ta yêu chiều tôi và không muốn tôi đi diễn nữa, ở nhà chăm sóc sắc đẹp và tiệc tùng cùng giải trí với ông ta.

Nhưng càng ở gần con người ấy tôi lại thấy sợ và thấy mất an toàn vì thói lang chạ của ông ta. Có một lần tôi dính bệnh phụ khoa sau khi làm “chuyện ấy” với ông ta. Tôi đi khám mới ngã ngửa ra là mắc bệnh lậu, mà trước đó tôi chỉ quan hệ với mình ông ta. Quá hận kẻ mang bệnh cho mình, tôi đã nói chia tay và như lần trước, cũng chẳng lấy đi của ông ta cái gì để đổi lấy tự do. Đàn ông giờ khôn lắm, muốn có nhà có cửa á thì phải làm con mèo ngoan trong động, còn nếu muốn bay nhảy thì cứ để hết lại, để anh còn đầu tư cho em đến sau! Vậy đấy, thế nhưng tôi cũng không cần, bởi vì tiền ông ta cho tôi hàng tháng tôi cũng thừa tiêu xài, sống với gã người tình mắc bệnh tình dục tôi cũng thấy sợ…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.