VN88 VN88

Phang hai chị em

-Dạ, nếu chị cho phép…

Hai chị em ói chuyện với nhau một lúc, Thư rủ tôi ra tắm nước lạnh lại rồi sửa soạn đi về. Tôi nói với Thư phải gọi điện thoại về xin phép bố mẹ, Thư nói rằng để Thư xin phép hộ cho.

Tôi gọi điện thoại về nhà, gặp ba tôi nhấc điện thoại lên. Vừa nghe tiếng tôi, ông nói:

– Ba muốn nói chuyện với con, Lan! Ba hiểu rằng con có một vài khó khăn trong việc học ở trường. Hãy nói cho ba biết tại sao con lại rout hai môn học trong trương?

-Thưa ba, con không biết…Tôi thẳng thắn thừa nhận.

Ba tôi ngần ngừ một lúc, rồi nói:

-Ba không biết phải làm gì với con bâu giờ cả. Ba đã hỏi con cần ba giúp đỡ gì, con bảo chẳng cần gì cả, thế rồi con rout hai lớp…

Tôi im lặng không dám trả lời. Ba tôi hỏi tiếp:

-Con đang học ở đâu đó? Sao không chịu về nhà học bài?

Tôi nói dối:

-Con đang ở nhà cô giáo Thư. Con nhờ cô kèm cho con học bài.

Nghe đến tên cô giáo, ba tôi có vẻ chùng xuống:

-Đưa ba nói chuyện với cô giáo.

Cô Thư nhấc điện thoại lên và nói vài câu cho ba tơi yên lòng. Xong hai chúng tôi ra bãi đậu xe, lái xe về nhà của cô.
Nhà của Thư cách phòng tập không xa, đi chỉ độ năm phút. Trong phòng khách nhỏ nhắn xinh xắn treo những bức tranh rất chọn lọc. Tôi mê say nhìn tấm tranh của Picasso vẽ một người già ôm một cây đàn tây ban cầm cũ kỹ. Bức tranh khác của Picasso vẽ một hình ảnh loạn xạ, nhưng nổi bật nhất ở giữa là một con ngựa đứng dưới một cái đèn treo trên trần. Tôi ngẩn ngơ ngắm tranh trong lúc Thư tự nhiên bước vào phòng thay đồ. Chỉ vài phút sau, nàng bước ra, mặc một bộ áo ngủ thật mỏng, có thể nhìn thấy hết những đường cong tuyệt mỹ trên thân thể nàng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.