VN88 VN88

Truyện Dâm Dục 18+ Gái Thời Loạn Phần 1

Rồi cả hai tỉnh dậy, mặc đồ, đưa nhau đi ăn ở tiệm Mỹ thật sang. Đang ăn, Quang được người bồi Mỹ mang lại mảnh giấy: “Chúc mừng con được người tình đẹp lộng lẫy! Mẹ.” Quang đảo mắt một vòng tìm bà bác sỹ Hải, mẹ chàng. Không thấy, nên Quang gọi người b ồi hỏi. Người này chỉ mẹ chàng ngồi khuất sau cái ghế có lưng dựa cao, cạnh một kép nhí, tuổi chừng 18, 19. Quang cầm tay bà Nguyệt chạy lại:
– Mom! Bất ngờ quá! Mom cũng đến đây ăn hả?
Cho con giới thiệu: Đây là Nguyệt, còn đây là mom mình. Và còn anh này (Quang chỉ kép nhí của mẹ) anh này là …
– Tuấn, Joseph Tuấn Trần, “bạn”, bạn rất thân của mẹ. Chắc con chưa gặp lần nào? Bà Hải nói.

Tuấn ngượng vô cùng. Mặt chàng đỏ như trái gấc. Chuyện tư tình lén lút với bà Hải cả năm nay chưa ai biết. Vậy mà bây giờ chính bà Hải công khai giới thiệu. Bà Hải vồn vã, thật tình mời:
– Hay “hai đứa con” qua đây ngồi chung với mẹ cho vui.

Bà tự nhiên gọi Nguyệt là con luôn, như gián tiếp chấp nhận sự giao du của thằng co trai đầy số đào hoa. Rồi bà ngồi ngắm Nguyệt, bắt chuyện thân mật với Nguyệt:
– Cháu Nguyệt đẹp quá. Ăn uống gì mà da dẻ như trứng gà bóc vậy? Mới nhìn bác đã mê. Cháu còn trẻ lắm. Năm nay chắc chỉ vào khoảng …
– Dạ em 38, đã có gia đình, hai con, chồng em là bác sỹ Đoàn. Giám đốc viện sửa sắc đẹp Ngọc Bích.
Bà Hải há hốc mồm, tròn xoe đôi mắt, bất ngờ:
– Ồ, Bác sỹ Đoàn! Lâm Ngọc Đoàn phải không?
Nguyệt dạ tỉnh bơ, không chút ngượng nghịu vì bà Hải cũng là dân chơi thứ dữ. Không phải hôm nay gặp bà Hải mà Nguyệt biết. Tiếng đồn trong giới giang hồ đã ầm vang là bà có đến năm sáu kép nhí.
Bà Hải cầm tay Nguyệt thân mật hơn:
– Thế thì chị em mình cùng một nòi cả đấy! Cho chị gọi bằng em cho thân mật nhé! Người đời xấu miệng. Cứ trông thấy chị dẫn một cậu trai nhỏ tuổi đi shopping hay ciné, hay bát phố là họ che miệng xầm xì bàn tán. Rõ là phường ăn rỗi ở thì. Ngồi không có việc gì làm, rồi bỏ con mắt cú vào nhà hàng xóm, bươi móc chuyện đời tư của thiên hạ, làm đề tài gán gẫu. Nói thật với em, mấy lần đầu chị còn ngượng, bây giờ thì chị công khai, chả có gì phải dấu diếm. Càng dấu, bọn chúng nó càng vạch lá tìm sâu. Mình cứ tỉnh bơ, tỉnh táo như ruồi, chúng nói mãi, phải câm mồm.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.