VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Hồn Ma Theo Dâm Phụ Phần 3

Hoa vẫn im lặng không nói năng gì. Luận cầm sợi dây chuyền đeo vô cổ nàng. Chàng có vẻ triều mến lắm. Nhưng trái tim Hoa lại đau thắt lại. Chàng đã phản bội nàng và còn đang đóng kịch yêu thương thật lố bịch. Đeo xong sợi dây chuyền trên cổ Hoa, Luận nghiêng đầu ngắm nàng thực lâu
– Đúng như chú đã dự đoán. Sợi dây chuyền này càng đẹp đẽ hơn khi đeo trên cổ cháu.
Hoa vẫn giữ im lặng. Mẹ nàng nhắc.
– Con hãy cảm ơn chú Luận đi chứ.
Hoa khẽ nói:
– Cám ơn chú.
– Bây giờ tới lượt tôi.
Mẹ Hoa cầm gói quà lên với vẻ mặt thực phấn khởi. Nét hân hoan hiện rõ trên khuôn mặt trắng hồng của bà.
– Phải xem cái gì trong đó mới được.

Mẹ nàng bắt đầu mở quà. Cái hộp quà này nhỏ hơn chiếc hộp của Hoa nhiều. Khi bóc giấy ra, đó là một chiếc hộp bằng nhung đỏ thẫm. Vừa thấy chiếc hộp này, toàn thân Hoa bỗng run lên. Trái tim nàng như một khối đá đang rơi xuống vực thẳm ngàn dậm.

Mẹ Hoa mở hộp ra, một luồng ánh sáng rực rỡ, chói mắt tỏa ra trước mắt mọi người. Đó là một chiếc nhẫn kim cương thực lớn.

Mẹ Hoa sững sờ thốt lên tiếng kêu mừng rỡ:
– Ồ!
Bây giờ Hoa từđau thương tới chỗ tuyệt vọng. Mẹ nàng mừng quá, nói không nên lời:
– Đẹp quá anh Luận… Anh…
– Để anh đeo vô tay cho em nhé.
Luận cầm tay mẹ Hoa lên, đeo chiếc nhẫn vô tay bà. Tim Hoa tan ra từng mảnh. ánh mắt mẹ Hoa nhìn Luận một cách tình tứ. Bà quay qua Hoa nói:
– Con, lần này con về. Mẹ có chuyện muốn nói với con.
Mẹ Hoa nhìn xuống chiếc nhẫn trên tay. Không cần nghe mẹ nàng nói. Hoa cũng đã biết ngay bà đang định nói gì rồi. Tối hôm qua nàng còn thấy tận mắt tất cả mọi việc. Mẹ nàng đã cướp giựt người tình của nàng.
– Ba con mất đi. Con thìchưạ trưởng thành. Má vẫn còn quá trẻ. Cái gia đình này cần phải có một người đàn ông…
Hoa vẫn nhìn mẹ nàng và im lặng.
– Phải có một người đàn ông để trông nom má và con.
Mẹ Hoa nói với vẻ thực cảm động, ngưng một chút, bà lại tiếp:
– Căn nhà to như thế này chỉ có một mình má thì thật là cô đơn và lạnh lẽo.
Hoa cố gắng bình tĩnh nhìn mẹ. Giả vờ hỏi:
– Thế má định thế nào?
– Từ khi ba con mất, chỉ có chú Luận đến thăm má thường xuyên, chưa bao giờ gián đoạn.
Hoa gật đầu không nói gì. Mẹ nàng lại tiếp:
– Hơn nữa, chú côn tới trường thăm con. Con cũng có vẻ mến chú ấy lắm.
Hoa vẫn im lặng chờ đợi.
– Má chuẩn bị…
Bỗng mẹ Hoa ngưng lại nhìn Luận. Luận vừa cười vừa nói:
– Chú muốn cưới má cháu làm vợ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.