VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 5

Bà Hạnh Dung cúi xuống dùng mũi hôn con cặc Báu một cách nồng nàn tha thiết. Bà hôn chớ không phải bú, vì bà thừa biết đụ mà nó còn chưa ra thì ăn thua gì bú với liếm. Bà hôn luôn hai hòn dái và chòm lông mọc lưa thưa, ngắn củn của Báu. Bà Dung cho đó là báu vật chớ không phải là con cặc nữa. Con cặc này, bà nghĩ phải cẩn một viên kịm cương ba ly trên chóp mào, hay ở dưới lườn nó để làm sang, để phân biệt đây là ngọc dương của một thiên tài tên Báu. Bà thấy có sự trùng hợp giữa cái tên và con cặc vô địch, nên tò mò hỏi:
– Ai đặt cho em cái tên Báu vậy? Phải cha mẹ em không?
– Dạ không. Tên thiệt của em là Bậu. Bữa đó, bà Huệ chủ nhà máy xay lúa nghe đồn tên tuổi em, bà tự lái xe từ ngoài quận vô tìm. Rồi bà dẫn em đi Cần Thơ chơi một tuần lễ. Mỗi ngày em đụ bà bốn năm tiếng. Em đụ đến nổi bà không còn đi được nữa. Bà lê lết trong phòng, rồi ôm em, cho em tiền và đặt tên em thành Báu. Chữ Báu hay hơn chữ Bậu. Rồi từ đó thiên hạ gọi em là Báu. Và sau đó cũng không thấy bà tới tìm em nữa. Chắc bà ớn em đụ nhiều quá hay sao á mà…

Bà Dung mỉm cười, hứa với Báu là sẽ cẩn lên cu Báu một hạt kim cương. Bà muốn điều đình với bà Vi mua đứt Báu để làm của riêng. Còn phần thưởng hôm nay như đã hứa, là một chiếc nhẫn hột xoàn trị giá trên 50 ngàn. Bà bảo Báu mặc đồ. Bà mặc đồ rồi mở cửa phòng vào lúc 6 giờ thiếu 5 phút. Bà bước ra sòng bài để hãnh diện tuyênbốvới mọi người và vinh danh Báu, một cao thủ võ lâm:
– Thưa các chị. Em vô cùng xấu hổ tự thú là suốt mấy tiếng đồng hồ đấm đá, em hoàn toàn thất thủ, em hoàn toàn không còn biết mình là ai. Hai đầu gối em đang run, nhưng em cũng cố gắng đứng đây để long trọng cho mấy chị biết Báu là một thiên tài. Thiên tài cả của quý, lẫn sức lực dẻo dai. Em nghĩ trong mấy chị, sẽ chẳng có ai đủ tư cách làm kỳ phùng địch thủ của Báu đâu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.