VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 4

Rồi hồi chiều khi chú từ ruộng về, nghc ở trong bả cũng rên với Vĩnh. Chú cũng lén xem, hai người đụ nhau cả tiếng. Chú lại khoái. Thấy bả sung sướng như chính chú sung sướng. Cảnh đó đâu có khác gì khi chú nằm trên Lựu. Phải không Lựu?
Chú nói xong nhìn tôi. Mọi người vỗ tay. Những “cán bộ” nhìn “đồng chí chủ tịch” tuyên bố những câu cởi mở, nên vỗ tay cười sung sướng. Tôi thò tay sờ cặc chú. Nó cứng dần, cứng dần. Tôi cũng thấy thím đưa tay tìm cặc Vĩnh. Chú nói đúng. Loài người đau khổ khi sống trong bất công. Người trị nước thì giàu có, trong khi nhân dân lầm than, thì chắc phải có loạn. Làm sao xã hội đừng có nạn nhân của bất cứ hình thức bóc lột nào, xã hội đó phải thái bình. Nếu chú tôi tự do tư tình với tôi, nhưng lại kềm chế kiểm soát thím. Thì đó là ông đã bóc lột tự do của thím. Đàng này, vui cả làng. Sống yên vui như thế này, tôi thấy mọi người thương yêu nhau hơn, đùm bọc nhau h(1n. Như tôi đã yêu thương chị Sen, bác Hoành. Tôi tìmcách cho bác gặp Sen, gặp thím Hạnh. Tìm cách cho Sen gặp Vĩnh, gặp Sâm…

Tôi chia xẻ cái vui và hạnh phúc của mình cho tất cả những ai cần. Lần đâu tiên tôi thấy chú nói nhiều nhưhôm nay. Lâu nay ông lầm lì, trầm ngâm, ít nói, bởi ông tự ôm trong lòng nỗi băn khoăn, ray rức, ích kỷ. Từ đó ông dễ gắt gỏng với vợ con. Bây giờ tôi, phải chính tôi, đưa lát cuốc, khai con mương, cho nước từ ao tù ứ đọng, bung ra chảy hồn nhiên nơi sông rạch, nên mọi người: thím, Vĩnh, chú, Sâm như những con cá bung lội hồn nhiên, tự do.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.