VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 5

“Chàng” đã đứng đó tự bao giờ, mặt cười hớn hở. Dẫn tôi đi ra cổng trường một khúc như thường lệ là tôi thót lên lưng ông bắt cõng. Tôi nhỏng nhẻo có, mà nứng lồn cũng có. Chú cõng tôi đến quán bà Nhâm cho ăn tô bún vịt xáo măng, uống trái dừa tươi rồi mới cõng tiếp đi về. Ngồi trên lưng tôi dễ thì thầm tâm sự hợn với ông:
– Đêm qua chú ngủ được không? ‘
– Thức suốtđêm. Chỉ mong trời mau sáng để được cõng cháu.
– Cõng con haý lại ra bờ lạch như chiều qua?
– Ới! Chú định nói như vậy, nhưng sợ con không đồng ý…

Chú vẫn rụt rè cẩn thận như thế. Luôn luôn ông để tôi phải chủ động, thúc dục ông.

Và chúng tôi rẽ vào chỗ cũ. Chú lại bụi tre lấy ra một bó nhỏ gồm chiếc chiếu con quấn cái gối với mền.
– Chú lo trước để cháu không nằm trên cỏ, và có mền mà đắp…

Tôi yêu “người” quá vì sự lo lắng cho tôi. Cũng như chiều qua, tôi ngồi đó, chờ. Chờ tình đến, chờ xác thịt đến. Vừa lúc chú cầm tay tôi, tôi liền ngã vào lòng ông, nằm ngửa ra nói:
– Bữa nay mình đụ lâu hơn nhen? Cháu thèm quá chú ơi!

Ông im lặng, cúi xuống ngắm mặt tôi, rồi đưà hai tay vuốt ve mái tóc, hai má của tôi. Ông ngắm lâu lắm, tôi sướng quá nằm đó mỉm cười cho ông yêu hơn. Tôi nói cợt:
– Của chú lớn vậy, mà nó… nó vô hết trong cháu há?
– Ừa! Không biết sao nó lại có thể vô hết được. Chú chỉ mong nó vô một khúc là vui rồi. Ai dè…
– Cháu có đau không?
Tôi mỉm cười lắc đầu: .
– Đau thì bữa nay còn ra đây với chú làm gì nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.