VN88 VN88

Xem truyện mới Nhật kí của ba phi mới hay

Thấy Ba Phi ngơ ngác, Út giải thích tiếp:
– Thì bây giờ đêm đêm không có ai đụ ngứa ngáy khó chịu lắm anh Ba ơi. Mấy đêm nay khó chịu quá có ngủ được chút nào đâu.

Lúc này Ba Phi mới vỡ lẽ: “À thì ra con mẹ này cũng dâm kinh hồn. Phải giúp cho bả một vé mới được!”

Đang nghĩ ngợi trong đầu thì Út cải cắt ngang dòng suy nghĩ của Ba Phi:
– Ủa anh làm gì mà quần áo dính sình tèm lem vậy?

Ba Phi chợt nảy ra một kế bèn mồi chài:
– À là thế này, có ông Tư Ngổng chủ đất bên kia sông mời tui qua nhà giúp ổng chút việc. Đi ngang đây trợt cái mô đất té dơ hết quần rồi. Mà mới sáng sớm quay về nhà thì sui sẻo lắm. Nay nhờ chị cho tui xin miếng nước giặt tạm cái chỗ dơ rồi mượn chị cái bàn ủi than ủi cho khô rồi đi tiếp. Chị coi vậy có được không chị?
– Ờ ờ…. Ai chứ anh Ba tui coi như người nhà mà. Anh cứ tự nhiên. Để tui nhóm ít than chuẩn bị cái bàn ủi cho anh.
– Chà! Cám ơn chị nhiều lắm. Tui ra ngoài giặt đồ nha.

Ba Phi cởi cái áo may mắn chưa bị dơ máng lên vách, trong bụng nghĩ: “Con mẹ này đang thèm cu đây. Để ông cho xem hàng của ông cho chết thèm mới thôi!”. Ba Phi cởi quần dài ra, đi cửa sau ra cái ao sau nhà. Tới bờ ao, Ba Phi giả vờ té cái nữa làm dơ luôn quần đùi. Nghe tiếng ngã, Út hớt hải chạy ra:
– Có sao không anh Ba? Cẩn thận đó nghen.
– Hổng sao, nhưng mà tui phải giặt luôn cái xà loỏng rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.