VN88 VN88

Đọc truyện less loạn luân mới nhất mẹ của tôi

Phúc Dư đoán thầm trong bụng rằng có lẻ Dương Nhiệc đã bị hãm hiếp đến mang thai trong khi đi vượt biên qua Cam-pu-chia, vì trước khi trốn đi bằng đường biển ông biết chắc Dương Nhiệc hoàn toàn không có thai. Tuy nhiên, chàng thanh niên đứng trước mặt lại có nét rất giống Đàm Loan. Mà Đàm Loan thì lại giống Phúc Dư rất nhiều chứ không giống mẹ tí nào.

“Hay là, các ông chịu khó ngồi chờ dưới phòng khách của hotel và cho cháu xin số điện thoại. Khi mẹ cháu về thì cháu sẽ gọi.”

************

Đàm Loan trở lại buổi dạ tiệc mà đầu óc chàng như đang vượt thời gian trở về căn chòi lá trong rừng rậm biên giới Thái Miên 17 năm về trước, khi Đàm Loan mới 13 tuổi.
Hai mẹ con vượt biên đang trốn tại nhà một cựu du kích già đã ly khai, nay làm công việc dẫn người thoát qua biên giới và buôn vũ khí cùng ma túy đem về.
Ông già này biết nói đến mấy thứ tiếng và chỉ ở một mình ẩn náu trong trừng sâu, nơi mà ngay cả các kháng chiến quân Miên, đám bộ đội Việt Nam, và tình báo quân đội Thái cũng không biết đến.
Trong căn chòi rách nát của ông bày đủ thức loại thuốc bí truyền và các loại bùa chú nhìn rất rợn người, bên cạnh các loại súng ống từ AK-47, M16 đến B40. Nghe nói trong thời chiến, dương vật của ông bị mảnh đại pháo “thiến” mất.
Đàm Loan có lén nhìn khi ông ta tắm thì thấy quả đúng như vậy. Chỗ đó của ông già chỉ có lông phẳng phiu như mu đàn bà. Bởi vậy, đường dây tổ chức thường hay gởi đàn bà con gái trốn ở nhà ông vì biết ông chẳng có thể làm gì được họ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.