VN88 VN88

Đọc truyện less loạn luân mới nhất mẹ của tôi

Thùy Hạ không biết phải nói gì.
Từ đó về sau, nàng không còn có thể mở miệng nói chuyện với Đàm Loan nữa. Quan hệ giữa hai người sẽ không bao giờ còn được như xưa. Hàng rào của sự cấm kỵ đã bị phá vỡ.
Nhiều lúc, Thùy Hạ cảm thấy tội lỗi vì có lẽ nàng đã tỏ ra quá khêu gợi, làm Đàm Loan cầm lòng không đặng. Nàng cảm thấy xấu hổ vì chính mình cũng đã tận hưởng những giây phút cực khoái, dù là hành động của hai người quá sức tưởng tượng, không thể chấp nhận được.

***

Sau ngày Đàm Loan lên đường vào nội trú ở Đại Học Berkeley, Thùy Hạ khám phá là mình đã có thai với thằng con nuôi, quả là khủng khiếp!
Nàng không cho nó biết mà chỉ viết một lá thư từ biệt cho Đàm Loan rồi dọn qua tiểu bang miền đông, thật xa nơi suốt 5 năm qua Đàm Loan đã từ một cậu bé mồ côi 13 lớn lên trong tình thương và sự chăm sóc của nàng.
Nàng biệt tăm, dấu tiệt không cho Đàm Loan biết nàng ở đâu. Khi đứa bé trai ra đời, nàng đặt tên cho nó là Galveston để kỷ niệm nơi nó đã đậu thai. Khi có ai hỏi, nàng chỉ trả lời là nàng thụ thai theo phương pháp cấy nhân tạo vì muốn có con nhưng không có ý định lấy chồng.

Thế rồi, 12 năm thoăn thắt trôi qua. Một hôm, nàng nhận được một cú phone.
“Mẹ, con là Đàm Loan đây … Xin mẹ đừng cúp phone, con phải khổ công lắm mới tìm được mẹ …”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.