VN88 VN88

Đọc truyện mới con tim bứt rứt mới hay

Tôi bắt quàng qua chiện khác : mà thôi, lâu lâu ảnh về thăm má, để ảnh vui với cụ ít bữa. Ảnh có chấm mút đâu đó thì cũng đâu mòn phân nào mà chị lo. Ảnh vắng thì có tui, ảnh sướng chị cũng sướng còn muốn gì nữa. Chị làm ra vẻ không ưng nên than : mệt thấy mồ chớ ở đó mà sướng. Ảnh ham nhậu nên làm thoáng thoáng là xong, còn anh làm tui mệt ngất ngư, xong mới leo lên thì sức đâu mà chịu. Tôi trây trớt : vậy mà chị có chết đâu nà.

Thừa lúc chị vò cái vú lia lịa, tôi hỏi nhóng : sao bộ nhức vú hả. Để tôi bú phụ một bên đỡ thốn, chị vò vò làm tui xốn con mắt quá. Chị cản : hồi này sữa tui còn ít, hổng đủ cho nhỏ bú, anh đừng làm ngặt tui, để nó bú đã, còn dư thì anh bú sau.

Tôi tiu nghỉu như bị cắt tai. Tôi tru mỏ ra phụng phịu : thằng ăn hổng hết, thằng mò hổng ra. Chị thấy tôi quạu nên xin lỗi : tui đâu có hẹp hòi gì mà anh nhằn, để nhỏ bú hết đã, nó mới cần no, còn anh có sữa hay không thì ngậm vú cũng được mà. Tôi làm nây đòi hỏi : nhưng mà chờ tới phiên sao cực quá. Hay là chị cho tui ngậm tạm cái khác chờ nhe.

Chẳng chờ chị ừ ào, tôi kéo tuột quần chị xuống. Bà này chẳng đời nào bận đồ lót, nên vừa lột được ra thì cái lồn đã bày biện nguyên mâm. Những sợi lông tỉa gọn kín kín hở hở làm cho đôi mu căng phồng lên ngọt hết biết. Tôi a hèm nuốt nước miếng khiến chị phải hỏi : chèn ơi, nó là miếng da đắp dầy lên chớ có là bánh bao, xíu mại gì đâu mà coi anh thèm dữ tợn. Tôi nói : ở đó mà xà lơ, tui thấy nó có hơn đói mà thấy cơm. Tại chị là đàn bà nên hổng biết đàn ông tụi tui, chớ cha nào thấy lồn mà khỏi nuốt nước bọt.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.