VN88 VN88

Đọc truyện mới con tim bứt rứt mới hay

Vừa gặp mặt tôi, anh chủ nhà nói lăng xăng : vô đây, vô đây, tao chờ chú nãy giờ. Chèn ơi, đi mấy bữa mà thấy con vợ mặt mày sáng rỡ, chắc là ở nhà chú phụ giúp cô ta nên cổ có dịp nghỉ ngơi, người tươi tắn ra. Anh cám ơn rối rít, rồi rủ tôi uống tới tấp.

Tôi vốn không là bợm nhậu, nhưng lòng buồn buồn thì cũng tới bến luôn, sợ cóc gì. Trong thâm tâm, tôi hận đời, tôi nực vì hết còn bung xung với chị, nên trả thù đời, tôi nhậu cho quắc cần câu, có hệ gì.

Chị hiểu ngay lý do thầm kín này, nên ngỡ ngàng lấm lét nhìn tôi. Một mặt chị tiếp thức ăn cho tôi, một mặt chị nhắc nhở tôi : anh uống không được, đừng cố. Ráng ăn mạnh để chặn cơn say nhộn nhạo, kẻo khó chịu ói ra hổng nên.

Chị nói mà kè rè sát vô tôi, cố tình cho tôi nghía cái kẽ hở ở vạt áo. Tôi thấy cái vú bị lớp lụa đè nhẹ mà hơi ẹp xuống, cái núm chưa đụng mà đã độn vun lên. Anh chủ nhà chẳng rõ có biết hôn mà cứ la vợ : bà để anh em tôi vui có được hôn, sao cứ cản chú ấy. Say thì ngủ có sao, chết chóc gì hổng biết.

Tôi uống tì tì, đầu óc váng vất, quay cuồng như bị chóng mặt. Mắt tôi đỏ hoe, lấp lóa như bị quáng gà, nhìn chị mà ngỡ như có nhiều chị đang xần vần quanh đây. Tôi không chỉ nhìn ra một vạt áo để hở mà có nhiều vạt áo của chị lửng lơ, phấp phới, hẳn nhiên là dưới lớp lụa từng đôi vú lập lờ bay lượn làm tôi bấn xúc xích lên.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.