VN88 VN88

Gái quê còn trinh – Truyện 18

Người trung niên nghe Tiến nói xong thì lại rảo bước về phía trước , hướng về một khu đất bằng trống nên có hai cái gò đất cao cao.
Tiến lật đật bước theo, hỏi:
– Chuyện gì vậy bác, bác nói cho con nghe đi!

Người trung niên không nói gì cả, lẵng lặn bước nhanh tới đó. Khi Tiến cũng vừa chợt đến từ phía sau lưng, người trung niên quay lại nắm vai Tiến, chỉ vào hai ngôi mộ với hai tấm hình con gắn trước mộ, hỏi:
– Có phải người cháu thấy tối hôm qua là hai người này.

Tiến điếng hồn với lời nói của người trung niên đó . Mặt Tiến xanh cắt không ra giọt máu. Trước một là hai tấm hình được bao bọc cẩn thận bằng nylon, trong hình là hai người đàn bà, một là người đàn bà trung niên mà Tiến nhận ra là người đã rượt mình, và trong hình trông hiền từ thật, và còn hình kia không ai khác hơn chính là Hằng với khuôn mặt xinh tươi.

Nhưng chợt Tiến cảm thấy có lỗi với Hằng, với con gái của bác Hai dù rằng nàng có là ma đi chăng nữa thì Tiến cũng phải nên chịu sự trừng phạt của cha nàng cho phải lẽ. Nghĩ thế Tiến đưa mắt len lén nhìn người trung niên, rồi cúi gầm mặt xuống chờ đợi sự trừng phạt của ông. Nhưng Tiến lại nghe giọng nói ôn tồn:
– Cháu đừng sợ, đó là vợ và con của bác thôi, họ hiền lắm. Vợ bác chỉ vì muốn bảo vệ con Hằng nên mới làm khó với cháu thôi. Con Hằng thì hiền thục lắm, tiếc thay nó chết trong một lần đê vỡ nước tràn, cũng vì cứu má nó mà hai người phải xa lìa bác.
Tiến ngờ ngợ điều gì đó chợt hỏi:
– Thế sao lúc cháu mới đến nhà bác, bác nói là con gái bác ngủ bên trong. Làm cháu tưởng … vậy ra bác nói gạt cháu sao !
Người trung niên vẫn ôn tồn:
– Không, bác không gạt cháu. Con gái bác thật sự ngủ ở buồng trong và nó đang bị bệnh. Nó là em của con Hằng, là con Hương nó chỉ mới 10 tuổi thôi, người cháu gặp trong phòng là con Hằng đó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.