VN88 VN88

Kỹ nữ ngày ấy – Truyện 18

Nghĩ đến đấy thì trong bụng đã định được đường đường đi. Trong lòng sảng khoái bước ra ngoài cửa vừa đi vừa nói:
– Nơi đây phục vụ rất tốt, xứng đáng là đệ nhất kỹ viện ở Lâm An. Bản cô nương sẽ còn quay lại đây. Các ngươi liệu mà chuẩn bị trước là vừa! Nói rồi vừa rảo bước ra cửa. Chỉ thấy tay áo nàng khẽ rung nhẹ. Nghe vút một tiếng. Đã thấy một chiếc lá liễu cắm phập vào bàn tiếp khách. Chiếc lá ấy được làm bằng vàng nguyên chất, lại có ánh sắc xanh cực kỳ đẹp mắt. Trên mặt lá có khắc nổi hình một con rắn mang bành đang phùng mang, trợn má le lưỡi trông cực kỳ ghê sợ. Một tên tiểu nhị làm việc bưng bê giặt giũ đi ngang qua. Thấy chiếc lá liễu vàng cắm trên bàn bất giác mặt mày xanh như tàu lá, tay chân run rẩy suýt đánh đổ mấy cái thau dồ đang cầm trên tay. Y vốn trước kia làm thảo khấu trên núi. Sau vì chẳng cướp được gì lại bị quan quân truy bắt nên trốn vào kỹ viện này làm phục dịch, kiếm miếng cơm qua ngày. Việc trên giang hồ cũng biết chút ít. Vừa nhìn thấy chiếc lá đã hoảng sợ, miệng lắp bắp:
– Huyết…Huyết Xà Quỷ!

Gian sảnh đang ồn ào huyên náo. Nghe y nói ra ba chữ Huyết Xà Quỷ thì bỗng nhiên im bặt. Ai nấy há hốc mồm miệng. Đám khách khứa đến đây kẻ trong giang hồ cũng không phải là ít. Nghe đến Huyết Xà Quỷ thì cũng như tên tiểu nhị kia vô cùng kinh sơ. Còn như ,ấy gã phú lão cùng bọn kỹ nữ tuy chẳng biết gì về chuyện trên giang hồ nhưng thấy mọi người có vẻ kinh sợ y thị như vậy thì cũng biết y thị không phải người tầm thường, nên chẳng dám tiếp tục ồn ào lạc thú nữa. Nữ nhân kia thấy y lắp bắp 3 chữ Huyết Xà Quỷ thì cười khẩy, nói:
– Ngươi cũng có con mắt đấy! Nói rồi bước ra khỏi lầu. Thoáng cái đã thấy bóng nàng khuất phía sau cây tùng bách cách đó mấy chục trượng. Công phu khinh công cực cao của nàng khiến bọn người trong kỹ viện kia đã kinh sợ cành kinh sợ hơn. Mãi một hồi lâu sau mọi chuyện mới tiếp tục diễn ra như bình thường.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.