VN88 VN88

Nghĩa địa tình dục – truyên 18

Hỏi xong Hưng mới thấy mình vô duyên. Nhưng thiếu phụ đã trả lời:
– Em lên đây mua ít đậu nành về nấu đậu hũ.
– Ở dưới Cầu Đá không có bán sao cô?
– Dạ có, nhưng chẳng nói dấu gì anh, ở đây mua quen rồi người ta cho mua thiếu.
Mọi người đã trở lên xe, thiếu phụ hỏi Hưng:
– Anh không lên xe à. Xe sắp chạy kìa.
Hưng mỉm cười, lắc đầu, ngoắc tay cho xe chạy rồi nói:
– Tôi chưa mua kẹo cho cô bé, làm sao đi đâu được.
Thiếu phụ mỉm cười nấm tay đứa bé nói.
– Con nhỏ này hôm nay có phước như vậy sao?
Hưng ngồi xuống, hai tay nắm hai bên vai đứa bé hỏi.
– Bây giờ bé Ty muốn ăn kẹo gì?

Đứa bé lại ngước mặt lên hỏi thiếu phụ.
– Kẹo gì hả mẹ?
Thiếu phụ cúi xuống nói.
– Bác tính mua cho con chứ mẹ đâu có tiền mà biết.
Đứa bé quay qua hỏi Hưng:
– Vậy bác có biết không?
Hưng ẵm bổng con nhỏ lên cười lớn.
– Bác biết rồi. Bé Ty nói mẹ dẫn đường đi.
Con bé cười khúc khích nói:
– Mẹ dẫn đường đi mẹ.

Hưng quay qua thiếu phụ mỉm cười.
– Con nhỏ này lanh quá đi. Chỗ cô mua đậu nành có bán kẹo bánh gì không?
– Dạ, tiệm tạp hóa đó bán đủ thứ. Nhưng anh tính mua kẹo cho con nhỏ này thật hay sao?
Hưng gật đầu.
– Đối với con nít mình nói thì phải làm. Nếu không lớn lên khó dạy chúng lắm.
Thiếu phụ nhìn Hưng mỉm cười.
– Anh có vẻ rành về trẻ con quá héng.
Thú thực tôi chưa có đứa con nào. Nhưng khi đi học ở Mỹ, người ta dạy rất kỹ về vấn đề này. Mặt thiếu phụ tươi hẳn lên.
– À, thì ra anh là Việt Kiều ở Mỹ về thăm nhà. Lúc đầu em cũng đoán anh không phải là người ở địa phương này. Hèn gì thấy anh hơi khang khác.
– Tôi là Việt Kiều thì đúng rồi. Nhưng tôi không về nước thăm nhà, mà tới đây làm việc.
– Chắc gia đình anh vượt biên hết rồi phải không?
– Tôi qua Mỹ từ năm 75. Ở đây chẳng còn ai hết.
Chắc anh qua đây mua bán gì hả?
– Không tôi làm cho một hãng điện tử Mỹ.
– Bộ hãng của anh sắp mở ở đây à?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.