VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 4

Sao Lộc nói đúng vào tim đen của tôi quá. Cô út, ông chủ tôi, Thành, tôi, rồi bây giờ đến Xiểm. Đụ một người mà tương tư một người khác. Ký ức, tiềm thức, hay quả tim đã khiến mình không sao quên, được hình ảnh người mình yêu. Dù là người yêu bất xứng, phụ bạc. Tôi đã phiêu lưu với trò chơi xác thịt biết bao nhiêu lần rồi. Thế mà chỉ cần một khoảnh khắc đặc biệt nào đó, hoặc trong giấc mơ, hoặc chỉ là mùi thơm của hoa mận, hoặc tiếng rơi của giọt nước giống như tiếng sương rơi trên tàu lá môn, lá ổi đêm nào, cũng đủ đưa tôi về với hình bóng Thành
tức khắc.

Tôi mời Lộc vào nhà ngồi chơi chờ tôi sửa soạn trang điểm nhan sắc. Vừa vào phòng, mới cởi sợi giây thắt lưng cho hai tà áo ngủ rời ra, tôi nghe tiếng động. Quay lại thì đã thấy Lộc đứng lù lù ở cửa phòng. Đôi mất Lộc đờ đẩn, đấm đuối nhìn tôi giống hệt như ông chủ tôi đêm qua. Lộc ngập ngừng:
– Hóa ơi? Hóa cho phép Lộc thay đồ cho Hóa nhen, được không?

Tôi liếc thấy phía trước chiếc quần tây Lộc đang mặc, cộm lên một cục lớn. Nhớ hôm xem Xiểm và Lộc đụ nhau ở lò đường, đã có lúc, tôi ước mơ sẽ mượn Lộc một ngày, được đụ với Lộc một lần, vì Lộc đụ hay và tình tù quá. Nếu không có Thành, chấc Lộc đã không thoát khỏi bàn tay của tôi. Vậy mà bây giờ Lộc đang đứng đây, ngay trong phòng ngủ của tôi, xin phép tôi cho Lộc làm cái việc mà chỉ có Vi là người duy nhất đã từng làm. Đó là thay đồ cho tôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.