VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 4

Dù trong thâm tâm tôi thật sự muốn làm một điều gì lắm, nhưng tôi vẫn phải kềm lại. Tôi chưa muốn cho Lộc ngay tùc khắc, ở nơi đây. Tôi kéo Lộc lên, đặt lên môi Lộc một nụ hôn say đắm, tình tù”, lâu khoảng năm phút. Tôi vờ nói:
– Lộc và Hóa, hai đứa mình đi nơi khác. ở đây không tiện vì Hóa sợ Thành sẽ biết. ở chỗ khác tụi mình an tâm hơn để hưởng lạc…

Nghe nói thế, Lộc vội vã thay áo quần cho tôi. Tôi mặc áo dài màu tím than, đeo xâu hạt bẹc, thoa một ít phấn son rồi ra xe chở Lộc đi. Lộc mời tôi ra quận ăn cơm Tàu. Tôi xuống xe, cầm tay Lộc dắt qua đường. Người từ hai dãy phố túa ra nhìn tôi như xem một đám rước.

Hai chúng tôi vào một cao lâu sang trọng. Lộc gọi nhiều món ăn đắt tiền để đãi tôi. Tiệm ăn thật đông khách. Đang ồn ào náo nhiệt, mà từ khi tôi bước vào mọi người đều im bặt, đưa mắt ngắm nhìn tôi Lộc thì hãnh diện ra mặt. Nhưng tôi, dù đã dày dạn phong trần, vẫn cứ thẹn thùng, mặt đỏ rần. Bởi vì tôi biết trong đám thực khách có người biết tôi trước kia là con Hóa chăn bò. Ăn xong Lộc bảo tôi đưa Lộc về nhà, chặt dừa Xiêm uống, rồi Lộc dẫn tôi ra vườn sau. Chúng tôi đến bên cái lò đường, nơi mà tôi .đã có dịp xem Xiểm và Lộc đụ nhau năm xưa.
Cũng cảnh trí này năm xưa, nhưng bây giờ được bày biện có vẻ tươm tất, sạch sẽ hơn. Có ra trắng, có gối bông, có quạt máy. Chắc nơi đây, Lộc và Xiểm đã bày ra bao lần chăn gối. Lộc mời tôi ngồi, rồi cầm mác lại chặt gần 25 trái dừa Xiêm đổ vào một cái thau lớn. Tôi bảo Lộc vừa mới uống xong, còn chặtdừa thêm chi nhiều như vậy. Lộc mim mỉm cười và nói:
– Để dành cho Hóa một ngạc nhiên. Để Hóa hiểu rằng Lộc yêu Hóa đến thế nào. Lộc chưa bao giờ làm điều này cho bất cứ ai, dù với Xiểm. Miễn Hóa đừng cho là Lộc khùng thì được rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.