VN88 VN88

Kiếm khách đào hoa

Đến đêm hôm thứ mười sáu thì cả hai đã đến ngoại thành Hoa Châu, Sỹ Kiệt sắp xếp đâu đó, dặn dò tên chủ quán trọ chăm sóc cho con ngựa quý của chàng cùng với con ngựa của Sở Băng rồi mới yên tâm về phòng. Hắn sững người khi vừa bước vào phòng đã thấy Sở Băng. Nàng đứng đó trong chiếc áo ngủ màu trắng mỏng manh, mái tóc vẫn còn hơi ướt nước, buông dài. Sỹ Kiệt kinh sợ phát hiện ra nàng đứng đó chờ hắn đã lâu, hai hàng lệ đang chảy dài còn trên ngực nàng đang tự kề một thanh tiểu đao sắc nhọn.

Đời phiêu bạt giang hồ, chưa có chuyện gì là Thẩm Sỹ Kiệt chưa từng trải qua, những chuyện bất ngờ động trời dù to tát đến đâu hẳn cũng đã kinh qua ít nhiều. Lại thêm rèn luyện tâm pháp từ nhỏ nên gặp cảnh nào, bao giờ hắn cũng có thể bình tĩnh đối phó. Nhưng khi vừa bước vào phòng ngủ bắt gặp cảnh Sở Băng đang kề thanh đao vào ngực tự vẫn thì khiến cho Sỹ Kiệt cực kì hoảng sợ. Hắn khép cửa phòng như mọi khi thì vừa quay trở lại đã gặp nàng đứng đó trong bộ cung trang mỏng manh màu trắng, trông nửa như một thiên thần, lại như có phần giống một hồn ma vậy.
Sỹ Kiệt định tâm phóng tới giàng lấy thanh đao trong tay nàng nhưng lại sợ nàng ấn mũi đao xuống cái cổ trắng ngần của mình thành thử hắn chỉ có thể đứng yên không dám cử động. Sở Băng run rẩy thanh đao nức nở nói:
– Công tử, nếu người thực tâm chê bỏ thì tiện thiếp xin chết tại đây cho người hả dạ. Chẳng lẽ công tử khinh thị thiếp xuất thân từ chốn kĩ viện nhơ nhớp.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.