VN88 VN88

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

Chị ngồi sau tôi, đây là khoảng thòi gian có gì đó đang biến chuyển, kể từ sau khi cưới, ngời vợ ra, tôi it khi phải đèo ai, đơn giản bởi chới với lũ đàn em, đi đâu cũng gạ gầm, tôi có thói quen hơi khùng một tý, thích ngồi sau xe người khác, thích ngắm phố phường, những biển hiệu đủ sắc màu vốn dĩ đã quá quen thuộc, thân yêu….

* Sao chị không nói gì ?
* Thì thấy em đang trầm ngâm, nên….
* Ah, đang tiếc vì buổi sáng chưa bán được gì mà nó đã đi qua nhanh quá,
* Uh, may mà chị không có lỗi, không em lại bắt đền nhỉ..
* Có thể….

Chị chỉ lối tôi vào một quán ăn bên Nguyễn Chí Thanh, mọi thứ diễn ra quá nhanh.

* Ui, vào quán sang quá à nha…
* Sang gì đâu, chị muốn em vui, đơn giản vậy thôi.
* Ok, vậy em sẽ vui cho đáng đồng tiền bát gại chị bỏ ra nhé.
* …..Chị cười và có lẽ nụ cười của chị đang làm tôi yếu mềm, nơi nụ cười đó có cái gió, cái nắng của mùa thu, đẹp mà buồn.
* Em uống rượu nhé !
* Oh, không, em không thích, chị cũng phải đi

làm buổi chiều đó.
* Uh, chị biết, nhưng việc của chị rảnh, nên cũng không sao, một chút thôi, ok ?
* Ánh mắt chị như đang van xin tôi . Ok.

Khi giấc mơ đã quay trở về
Em vẫn không tin rằng có ngày em
Sẽ đón anh nơi cuối đường…

Em nhớ không khi xưa ta gặp nhau
Chính cũng nơi đây ta ngồi mơ
Về giấc mơ nơi thiên đường…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.