VN88 VN88

Phịch bà chị chồng đi công tác nâu ngày không được đụ

* Em mang lên tầng 2 lắp hộ chị nhé, cửa phòng chị vẫn mở đó.

Hix, run run, nhưng thôi, vì cuộc sống và đặt thù công việc nó vậy nên chấp nhận. tặc lưỡi & đi.

Tôi bước vào phòng chị, cảnh đầu tiên hiện ra trước mắt là bộ quần áo lót hiện ra trên tấm ga trắng toát, một tấm hình chân dung chị khỏa thân phía đầu giường. Là thằng đàn ông có vợ, mọi thứ đã trải qua nhưng tôi cũng không khỏi bối rối, đứng ở cửa giây lát thì chị cũng đi lên

* Vào đi em, lắp trên bàn cho chị, ( chị đi sau tôi & đóng cửa lại….)

( Chả hiều sao nhà chị lại vắng vẻ quá, mong có ai giờ này, vì cảm giác bất an )

* Em cài đủ hết rồi đó, giờ em tranh thú lắp, chị thanh toán cho em, phiếu đây ạ.

( hiazzz, cố không run, tập trung lắp cho xong ).

* Tất cả là 14tr600 ah em ?
* Vâng, tất cả là case mới, đồ cũ kia, em chưa tính được bao nhiêu.
* Sao không viết lên thành 15tr cho tròn em ?
(đại gia ! )
* Sao vậy được ạ, vì em đã thỏa thuận giá rồi mà,
* Không sao, coi như tiền công vận chuyển và lắp cho chị.

Trong lúc lắp, chị cầm lọ nước hoa sịt phòng, và hình như lúc này cổ của chiếc váy đã vô tình ( hay cố tình thì không biết nữa ) thấp xuống, và vô tình tôi thấy hình như chị không mặc áo ngực. Một cảm giác căng tròn trong ý nghĩ méo mó. Có lẽ cuộc đời no vốn dĩ vậy, kẻ ăn không hết kẻ lần không ra chăng. Mọi thứ trở lên tĩnh lặng hơn bao giờ hết, chỉ có tiếng khởi động window khô khan và ánh mắt của tôi, của chị có thể nói là gì nhỉ ? vô cảm trong lý trí sự cố tình trong con tim sự thôi thúc của phần con trong phần người……

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.