VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Hồn Hoang

Hai đứa con gái cúi đầu bước vào phòng bên trong cũng có một ông đang ngồi cầm bộ bài xóc xóc.
– Chuyện gì vậy?
– Tụi nó … giải quyết sinh lý bằng mồm.
Con nhỏ mới vào vừa khóc vừa nói:
– Chị này biểu làm như vậy, nếu cãi lời chị oánh con, mấy chú ơi, con đâu muốn làm chuyện kỳ cục như vậy đâu.
Con ô môi lừ mắt nhìn nónhư hăm dọa, con nhỏ sợ quá nín khe.
– Mày biết đây là đâu không mậy? Mẹ mày, ở tù mà oai hả?
Cán bộ quản giáo vừa nói vừa khỏ đầu con ô môi
– Mày nói tao nghe coi có đúng như vậy không ?
Con ô môi vẩu mỏ cãi:
– Đâu có đâu, con biểu nó gãi dùm cho con.
– Gãi chỗ đó hả mậy? Mẹ mày còn chối nữa hả, ai không biết mày là con ô môi?
Quay sang ông quản giáo ngồi cầm bộ bài:
– Anh đem con này vô phòng biệt giam dùm tôi.
– Dạ!
– Còn mày nữa, về ngủ nghe chưa? Đồ qủy sứ!

Trại giam lại chìm vào tỉnh mịch, cái yên lặng trong tù rất thê lương. Tuấn vẫn không ngủ được, mà cảm thấy rờn rợn người, nước mắt sống cứ chảy, chắc ngày mai có tin gì ở nhà đây. Tuấn tự nhủ.

Quả thật như dự đóan của Tuấn hồi hôm, vợ nó gửi đồ thăm nuôi cho nó, một giỏ đầy ắp thuốc lá, kẹo, mì tôm, bánh, trà … món mặn chỉ có duy nhất cái giò heo để nguyên cái kho mặn, nó nhìn giò heo bần thần, mặt tái đi vì tức giận, mấy thằng đàn em thấy quá nhiều thuốc và kẹo bánh mừng quá nhao nhao, một tiếng “bịch” vang lên, thằng nhóc bị nó đấm một phát vô bụng, nhìn đàn anh nó mà không biết nguyên nhân, làm sao nó biết được, bởi vợ mà gửi cho chồng cái giò là đã cầm chắc “đá chàng một phát, để nàng sang sông” nó xé bao thuốc ngồi hút, mà nước mắt rưng rưng “Sao vậy Lan? Anh ở tù vì ai đây?”

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.