VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Hồn Hoang

Bên kia phòng giam con gái cũng nhao nhao, ngày nào có tù mới thì cả bọn đều được hưởng, hai con nhỏ mới chắc là con nhà giàu, quá trời đồ ăn.
– Mẹ kiếp, không có gói thuốc nào hết, tụi mày không biết hút thuốc hả?
– Dạ biết.
– Mày ký vô đây, ghi đã nhận, ghi thêm gởi thuốc lá nhiều cho con, nghe chưa mậy. Hồi hôm mày “chỏ” con ô môi hả?
– Hỏng có em đâu dám.
“Hự. bốp !” Cái miệng mày leo lẻo thấy ghét quá. Con trưởng phòng “sốp” Lam, tù nhóc mới vào hôm qua, mặc dù điên tiết nhưng Lam biết không phải là đối thủ của nó nên chỉ lườm, con Thảo nhìn thấy ánh mắt bất mãn của Lam, nó tống một đạp thật mạnh vào con nhỏ đang ngồi chồm hổm. Lam bật ngữa ra đầu đập mạnh vào vách tường nó ngã lăn ra … con bạn nhóc vào chung với nó ôm mặt ré lên khóc, tưởng con nhỏ làm nư, mấy con “Đệ” của Thảo “đu gió” mấy đá vào cái xác đang còn nóng hổi của Lam.
– Câm chưa mậy? Đập mày bỏ mẹ bây giờ.
Mấy con đại bàng gầm gừ dọa nhỏ mới, có tiếng mở cửa buồng giam nghe lách cách. Cán bộ quản giáo nhìn con Thảo hỏi:
– Mày đánh con nhỏ này hả?

(Không có tiếng trả lời) con nhỏ kia ngồi dậy coi, gọi mấy lần vẫn không thấy trả lời, biết có chuyện, ông nhấc con bé dậy, nó mềm nhũn trong tay ông, vẫn còn thoi thóp, ông lật đật, khóa cửa kêu thêm người giúp, tất cả các phòng giam xôn xao như cái chợ đóan già đóan non mà không biết vừa có một án mạng xảy ra thảm thương trong trại tạm giam này.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.