VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Oan Hồn Kỹ Nữ

Thái Giám Lê Quí lui ra, vương phi truyền đòi tiếp Tập Dư Hành Khiển Thị lang phu nhân vào:
– Ta đã xin lệnh thánh thượng ban sắc chỉ ngày mai hồi gia thọ tang từ mẫu. Bà truyền a phòng cung nữ sắp soạn kiệu võng cùng ta lên đường.
– Muôn Tâu, vương phi định cư tang Hàn Lâm phu nhân bao lâu?
– Chúa Thượng vì thương nhớ chẳng chịu xa rời nên ta định ở lại chín ngày cũng đủ.
– Muôn Tâu, nếu vương phi không có điều chi căn dặn thêm. Tiện thiếp xin cáo từ.

Sáng sớm hôm sau, đoàn tùy tùng hộ giá vương phi hồi gia cách Khuê Vân Khúc một ngày đường. Vừa về đến đại môn gia, bà không đợi mọi người cung nghinh bái kiến, đã nhào lăn khỏi kiệu,quì sụp xuống đất khóc nức nở, bò lê từ cổng vào đại đường, kêu than thật ai oán:
– Mẫu thân !.. Nữ nhi bất hiếu không kịp hồi gia để được nhìn mẹ lần cuối xuôi tay, lòng dạ xốn xang đau xót vô vàn.

Gia nhân ai trông thấy cũng đều thương cảm, lệ tuông đầm đìa. Học Sĩ, Đại Phu, Thân Vương, Tôn Thất Lễ bùi ngùi ai oán, bước lại vái hai lễ, cúi mình nâng vương phi lên, vỗ về:
– Tâu vương phi chớ quá bi lụy mà hao mòn vóc ngọc thân ngà. Tiện nội qui tiên âu cũng là số trời đã định.

Vương phi vẫn phủ phục trước linh sàn mẫu thân khóc kể:
– Phận làm con chưa tròn hiếu đạo, một ngày phụng dưỡng báo đáp cưu mang chưa trọn. nay mẹ con lìa đời. Phụ thân ôi ! dạ con trẻ sầu đau đoạn trường.
– Vương phi hiếu tử khả kính muôn phần, kẹ nỗi cung nội xa xôi, nay về gặp mặt tiện nội vậu cũng đủ hả dạ để vui lòng nơi chốn tuyền đài. Vương phi hãy đứng dậy chớ bi lụy sầu ai mà thêm xót xa kẻ tôi thần.
– Phụ thân nói chi lời lẽ hạ mình. Bậc phụ mẫu dẫu tôi thần, con há đâu dám bất kính. con xin phụ thân cho con khấu đầu dâng hương đăng tạ lỗi bất hiếu nhi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.