VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Oan Hồn Kỹ Nữ

Mọi người nghe qua mới vỡ lẽ. Nhưng vương phi vẫn còn bán tín bán nghi hỏi tiếp:
– Hiền mẫu ơi …
– Ấy chết. Tiện nữ đâu dám bất kính, hổn hào … Xin vương phi chớ gọi như thế tiện nữ tổn đức bất thọ.
– Không, con không tin. Phụ thân ơi, con nghe kinh sách có nói thường hồn hoàn dương trứơc khi hồi sinh phải ăn cháo lú quên chuyện âm cảnh. Hay là mẹ con chưa hoàn toàn bình phục chăng?

Hàn Lâm đại phu trầm ngâm nghĩ ngợi. Ông chợt nãy sanh ý đồ chưa tiện nói với con gái, khẽ gật đầu nói lãng đi:
– Có lẽ vậy. Vương phi đường xa ngọc thể mệt mỏi, xin vời về Phụng Văn Các để nghỉ ngơi.

Gia nhân cũng bước đến dìu phu nhân về nội phòng, bà vùng vẫy kháng cự quyết liệt:
– Đây nào phải nhà tiện nữ. xin đại quan nhân cho tiện nữ về kỹ viện.

Hàn Lâm đại phu cười chúm chím, nháy mắt với A phò hầu nương:
– Bà cứ rước phu nhân về kỹ viện ở hậu thất. Ta sẽ vào vấn an phu nhân sau.
– Kỹ viện ư. Nơi quan môn lâu viên cũng lập kỹ viện nữa à?

Bà A phò hầu nương bất đắc dĩ phải vuốt theo:
– Bẩm phu nhân quên rồi sao. Thuở công công mới vinh thăng Đại Các Học Sĩ có rước thợ xây khán nguyệt đình hoa viện, có lẽ phu nhân vừa hồi phục nên chưa nhớ tất cả mọi lẽ. Bẩm phu nhân dời gót ngọc để hạ nhân chăm sóc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.