VN88 VN88

Truyện Khiêu Dâm – Oan Hồn Kỹ Nữ

Đợi phu nhân chịu rời đại đường xong, Hàn Lâm đại phu quay sang vương phi nói tiếp:
– Xin rước lệnh bà về Phụng Văn Các an nghĩ.
– Đa tạ phụ thân, con xin cáo biệt, ngày mai hồi cung sớm.

Ngồi lại một mình nơi tràng kỷ nhâm nhi tách trà Hàn Lâm Đại Phu trăn trở mãi cảnh phu naân hồi sinh thay vì bình thường lại cứ nằng nặc tự xưng danh là kỹ nữ Thủy Tiên. Ắt phải có điều chi bí ẩn. Mặc cho gia nhân dịch lệ nha môn thu dọn, ngài lặng lẽ hoạch định phương án để thử thách.

Chẳng mấy lúc, vầng kim ô đã khuất sau Ngự Bình Sơn, gia nhân lo thắp đèn lồng, chuẩn bị tiểu yến để Hàn Lâm đại phu thời. Ngài vẫy tay gọi quan Quản vệ vào gặp:
– Hôm nay mùng mấy rối nhỉ?
– Bẩm đại nhân mười bảy trăng muộn a.
– Tốt lắm. Hãy bày trà tiệc và hoa cúc tửu tại Nguyệt Đình Hoa cho ta nghe?
– Dạ.
– Mi nhớ qua rước phu nhân cùng ra đối ẩm với ta nữa nhé.
– Dạ.
– Còn nữa, mi sai bầy ca nương hãy chuẩn bị để phục vụ cho phu nhân nhé.
– Dạ vâng.

Canh hai vừa trổi, trăng trung tuần tháng bảy sáng chói chang, Nguyệt Đình Hoa hương thơm tỏa mát, gió phất phơ lay những cụm liễu rũ dọc bờ hồ bán nguyệt trông thơ mộng hữu tình dễ xúc cảm hồn tao nhân mặc khách. Đối diện với phu nhân, Hàn Lâm đại phu vẫn không thấy nơi nguời vợ đầu gối tay ấp hai mươi năm qua có sự khác lạ nào, ngoài da dẽ hồng hào, má phấn môi son mặn mà hơn. Có lẽ do vừa mới bạo bệnh qua đời nên bà trang điểm lộng lẫy, xinh đẹp nom trẻ ra. Hàn Lâm đại phu cảm nhận lòng mình qủa có xúc động, song không phải vì phu nhân thu hút bản chất hiếu sắc của đàn ông mà vì Hàn Lâm đại phu mừng vợ vẫn còn hiện diện hủ hỉ bên ngài trong cảnh tuổi già hiếm hoi, đơn chiếc. Ngài chép môi nhình vợ, tỏ ý săn đón:
– Phu nhân cảm thấy khỏe chưa vậy?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.