VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Tìm Của Lạ Phần 1

Lần này tôi hơi giật mình và hơi tái mặt. Vô rẫy!

Sao giống chuyện của bác Kha với tôi quá vậy. Nhưng tôi quyết không cho Sào bắt được mạch. Tôi vẫn cắt thơm mời nó, và nói:
– Quỷ thần ơi! Mười bảy mà mày đã chơi? Làm sao chơi được? Nhỏ quá mà ? Không đau sao?
– Nhỏ cái mốc xì. Nó nói. Hồi đó tao cũng nghĩ như mày. Nhưng mày ơi! Hối đàn ông nó làm mình nở ra. To mấy cũng lọt à ! Đụ sướng lắm Hóa biết không? Ngày nào không ra rẫy đụ lén là tao muốn điên. Sau đó chính tao là kẻ bắt chả phải đụ. Mà mày ơi, được đâu có mấy tháng, chả bị bắt lính, tao thèm gần chết!
Nó nói tới đó, tôi vẫn chưa tin, vẫn vờ đóng kịch:
– Trờit Sào, sao Sào ăn nói bạo miệng qua vậy?
Nó lại cườl, cười thỏa thích. Tôi lại sợ, sợ nó biết tôi đang đóng kịch. Nhưng nó nói tiếp:
– Mèn ơi, con nhà quê ? Hóa ơi, sao tao thấy mày như bà già vậy? Mườl chín rồi, phải hưởng chớ? Mày biết chả đi lính rồi, tao thèm quá. Tao đã… đã…
– Đã sao? Tôi hỏi. Sào đã sao nói tao nghe với?
– Tao đã mò luôn ông chủ của tao.
Tôi vờ hoảng hết, mắtmở to, miệng há hốc, buông miếng thơm rơi xuống đất. Nó lại cười. Cái cười man dại:
– Hóa ơi là Hóa! Làm cái gì mà hoảng hết như tháy ma quỷ vậy? Để tao kể mày nghe. Bữa đó chủ tao với tao chèo xuống vô chặt tràm, hái bông điên điển trong lũng. Ổng để tao xuống ở một ruông nước với hai cái rổ lớn để hái bông điên điển. Ông chèo quanh chặt tràm. Chặt đầy xuống ổng chèo lại đón tao. Tao đưa hai rổ điên điển lên xuồng rồi trèo lên.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.