VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 2

Đó rồi có một đêm trời sáng trăng, gió hiu hiu mát, tôi cắm ghe giữa giòng. Ngồi đầu mũi ghe ăn trầu nhớ tới ông chồng. Nhớ lại những cảnh hai vợ chồng đụ nhau, bú nhau… Tôi chịu không nổi, liếc nhìn thằng Phú nằm tênh hênh mặc quần đùi, cởi trần ngủ ngon lành. Mà phải nó nằm ngủ tự nhiên thì nói làm chi. Đằng này con cặc nó chổng ngược, đội cái quần đùi lên cao. Tôi thèm chảy nước miếng chị ơi. Trăng sáng vằng vặc. Trời mây non nước như vậy, làm sao một người đàn bà góa chồng như tôi chịu nổi khi nhìn cái chỏm nhọn của quần đùi thằng nhỏ?

Tôi cố quay mặt đi nhìn nơi khác. Nhìn mấy vòm tre là đà theo gió. Nhìn rặng núi mờ xa. Nhìn mặt nước sáng xanh dưới trăng mười sáu. Nhìn để quên đi sự khêu gợi của chỏm quần đùi. Tôi chưa có một ráp tâm nào táo bạo vì dù sao, Phú vẫn là thằng con nít. Tôi bị dằn co dữ dội về sự quyến rũ của dục vọng. Vào khoang ghe, tôi lấy gối ra nằm cố dỗ giấc ngủ cho quên đi. Nghĩa là phần đạo đức của tôi đang thắng.

Nhưng nằm đó, mà sao mắt tôi không nhắm hẳn được Chỉ nhắm được vài giây là tự động mở ra liếc về phía chỏm quần nhọn hoắc của thằng Phú. Nếu có ai quanh đó nhắc nhở tôi hay canh chừng tôi, chắc tôi đã không dám nhảy qua bờ cám dỗ. Tôi không ngủ được. Mà lý trí tôi thì đã say giấc. Nó chẳng còn hiện diện trong khi tim tôi nhảy bập bồng, như bốn vó ngựa hung hăng, chờ sẵn, hể cửa chuồng bung ra, là nó phi nước đại, không gì cản nổi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.