VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 2

Tôi đã đánh trúng huyệt của Phú. Nhưng nó có bị ngã hay không cũng còn do Phú. Cớ sao Phú đã rủ tôi vào nằm trong khoang cho ấm? Và cớ sao Phú đã quay sang ôm tôi để tôi tự do cầm cặc cà lồn, rồi thốt lời tự thú? Tôi có ngụy biện không? Chắc là có. Có để không áy náy, mắc cở với chính mình, với Phú.

Tôi mặc kệ. Thèm đụ quá, tôi vạt mọi lý luận khác sang một bên. Với lại ở đây, bây giờ, ai? Ai đã mắt thấy tai nghe? Chẳng lẽ Phú là người cười khinh tôi? Mà có như thế chăng nữa, với tôi, cũng chắng sao. Tôi cứ bước tới. Cặc của Phú đã lút sát trong lồn tôi. Nhưng Phú nằm yên một cách tội tình. Hình như Phú chưa dám tự động làm gì hết dù khả năng sinh lý trời cho cũng đủ để Phú có một cử động nào đó cho sướng, như nắc tới chẳng hạn. Tôi ôm nút lưỡi Phú say sưa. Bất giác, tôi sàng nhẹ cái đít cho cu Phú cà ở miệng lồn. Tôi sàng mạnh dần. Tôi chưa bao giờ được tràn ngập sung sương như đêm đó. Tôi nghe tiếng nước vổ êm đềm vào thân ghe, tiếng âm ư của Phú. Hai tay tôi tập cho Phú nắc, bằng cách nhốm đít Phú lên, rồi ấn mạnh xuống. Cứ tiếp tục làm như thế vài chục lần, tôi bất ngờ buông tay ra, Phú đã tự động nắc. Chị Phàn ơi! Lúc Phú nắc bạo là lúc Phú đã trớ thành người chồng của tôi…

Gió sông thổi mát lạnh mà tôi vẫn thấy ấm. Tôi tê tái mê man, ngập chìm với cái đụ ngàn vàng, bất ngờ đêm đó. Tôi tận hưởng, tận hiến.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.