VN88 VN88

Truyện Người Lớn – Gái Trọ Nổi Loạn Phần 2

Lời ông phán giữa huyện đường có thể làm rơi một cái đầu, hay bỏ tù khổ sai chung thân một tên loạn luân. Mà ở đây, ông loạn lừng trời với Cúc, với tôi

Bà Loan, vợ ông nữa. Ở ngoà i đường, nhìn vào cái dinh cơ đồ sộ của quan huyện, không một ai có thể dám nghĩ trong đó có những ổ làm tình hoạt động ngày đêm. Nó loạn nhất thiên hạ. Mạnh ai nấy đụ. Đụ tàn sát, đụ lia chia. Làm nhưcuộc đời này chỉ có đụ là quan trọng.

Tôi với chị Cúc được bác Ba cho hay là bà Loan đang say đắm Lê Hoành, tên tù chung thân về tội đụ con nít do bác xử. Bà thường cho những tên lính thân cận bắt giải Lê Hoành đến tưphòng để phục vụ sinh lý. Giờ hành lạc của bà vdi Lê Hoành thường là buổi sáng, sau khi bác Ba ra xử án ở huyện đường. Biết thế tôi với Cúc lén vào phòng bà, kiếm một chỗ kín để mục kích. Mục kích không phải để xoi mói đời tư của bà, nhưng là để xem Lê Hoành đã có những bửu bối gì có thể làm bà mê mệt.

Khoảng chín giờ, con hầu mang cho bà hai bát yến hầm với nấm đông cô. Một cho bà, một cho Lê Hoành.

Chín giờ mười, Lê Hoành bước vào với chiếc áo tù Hắn cao to vạm vỡ. Trán cao, lông mày rậm. Mặt chu điền với hàm râu quai nón rậm đen, tóc rối. Cặp môi dày khi cười cho thấy cál miệng rộng và hàm răng trắng sáng. Bà Loan đến cài chặt cửa, rồi nắm tay Hoành dẫn đến ngồi cùng ăn yến với bà. Hoành ngồi đối diện. Bà Loan gác hai chân lean bắp đùi Hoành, vừa ăn vừa hỏi:
– Đêm qua anh ngủ ngon không?
– Đêm nào mà ngủ không ngon. sáng nào cũng “cày chết bỏ ở phòng này, nên buổi tối nằm xuống là đi liền.
Bà Loan cười đưa tình:
– Bởi vậy người ta mới chuẩn bị yến cho anh tẩm bổ. Rồi rượu thịt ngày hai mâm, dâng tận miệng trong tù.
Lê Hoành vẫn trách xa trách gần:
– Nhưng anh vẫn muốn ra khỏi tù. Nhất nhật tại tù thiên thu tại ngoại. Chán quá. Mới có ba tháng mà gần như ba chục năm. Nếu ở chung thân trong đó chắc anh chết sớm.
Bà Loan vẫn nhìn đưa tình, nhỏng nhẻo:
– Thả anh ra để anh đi đụ con khác à? Em không muốn. Anh phải chung thân với em. Em cứu cho anh khỏi đứt đầu là hên rồi. Anh không có cái của quý ngàn vàng đó, bây giờ mồ anh đã xanh cỏ. Vậy em giam anh ở đây với em ngày lẫn đêm
có được không?
– Ời,Để xem. Em muốn là được. Anh không nghe:
“Giai nhân là mẹ thiên hạ ” à? Làm đổ ngai vàng còn được huống là…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.