VN88 VN88

Xem Truyện 18 theo dõi cô giáo Hoan

Nó xê cái đầu nửa vòng nhìn quanh gian nhà. Ánh sáng đục màu tro cho thấy căn phòng không có chút sinh khí nào hết. Quay về phía giường cô Hoan, tình trạng chẳng hơn gì, cô đang ngủ say ngủ sưa, chưa hề biết sắp sáng.

Nó lồm cồm ngồi dậy, quệt ngang bàn tay nơi miệng, đám dãi đóng khô như cái váng, cọ vào da. Nó ngáp nhẹ và vươn vai, đứng lên đi làm vệ sinh. Ngang chỗ giường, cô giáo nó thấy cô ngủ trông thảm thương hơn nó.

Cô nằm thiếp, xạng chưn xạng cẳng, đầu tóc bết bát, hơi thở khò khè. Cái áo choàng mặc ngủ cuốn vón lên, bày cặp đùi trần trắng bóc. Chỗ khe áo nơi bụng, do những hạt nút to đơm thưa, đội cao lên bày cái rún sâu hoắm. Mỗi lần cô giáo thở, khoảng thịt dập dềnh. Nó có hảo ý muốn đến kéo cái gấu áo xuống để nhỡ cô có thể lăn trở mình thì áo không bị chếch hở thêm, hoặc bung ra, nhưng nó lại ngại.

Gì chớ các bà chúa hay nghi ngờ và đoán mò. Mình lo cho bả, nhưng bả dám nghĩ là mình thừa cơ bả ngủ muốn dòm trộm, thôi kệ bả. Nào dè giữa cô giáo và hắn dường có sự liên hệ thần giao cách cảm, nên đúng khi thằng nhỏ nghĩ thế thì cô Hoan trở mình.

Trong giấc ngủ, cô chẳng dè chừng, ý tứ gì. Thay vì nằm co hay lật nghiêng thì bà hào phóng chơi luôn một màn thúc đầu gối cái rẹt. Thế là đương không bé ta trúng mánh. Cô giáo vẫn ngủ, nhưng gấu áo thì cuốn xếp lên và cái điều thằng nỡm không muốn thấy thì nó lầng lẫng chìa ra kìa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.