VN88 VN88

Xem Truyện 18 theo dõi cô giáo Hoan

Cô nhẹ nhàng kéo tấm đắp bị thả rơi để ủ ấm cho nó. Cô những muốn cúi xuống hôn lên trán nó để tỏ tình nhũ mẫu thương con song lại sợ đánh thức nó dậy. Cô đi nhẹ về giường, ngả nằm xuống và lim dim cặp mắt.

Lại một đêm trằn trọc. Tiếng thằng bé ngủ mớ kêu oai oái từng lúc càng làm cho Hoan khó chợp mắt. Cô dợm ngồi lên mấy lần định để ra xem sự thể của thằng cháu ra sao, nhưng một nỗi sợ len lén nào đó làm cô chần chừ. Cô nghĩ đến ám ảnh đêm trước, cô không rõ những thôi thúc đó có thực chăng, nhưng dù sao đứa bé cô nhận nuôi cũng là phái nam, sợ sự dễ dãi của cô sẽ khiến nó hiểu lầm.

Cô bị dằn vặt giữa hai thái độ, để mặc nó trăn trở với những giấc mơ sợ sệt thì không đang, còn cô đến lay tỉnh và ủi an thì liệu điều gì sẽ tiếp đến. Cô nằm im nhìn lên trần nhà lòng xáo động vô vàn. Thằng bé ú ớ dữ quá, như đang bị ma đè hay quỉ ám gì đó. Hai tay nó cứ chao chao vờn đưa lên không trung, hai chân co giật đạp vung dữ dội.

Nó lúng búng thét kêu gì đó trong họng, những tiếng rè rè không rõ. Tựa như có một cái lưới đang phủ quấn lấy nó và nó đang hết sức vùng vẫy để thoát ra. Chỉ tới khi Hoan thấy đứa bé vật vã kịch liệt thì cô mới choàng dậy chạy đến với nó. Cả người nó ướt đẫm mồ hôi, tay chân lạnh cóng, mắt hớt hải vì khiếp đảm. Đột nhiên cô cũng thấy nỗi sợ vu vơ như nó.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.