VN88 VN88

Xem Truyện 18 theo dõi cô giáo Hoan

Cô Hoan nằm ngửa ra giường, giờ mới nhận ra cổ khát khô cháy bỏng. Cô kêu đứa bé đưa cốc nước, nhưng cô gượng ngồi dậy không nổi. Thằng bé phải đưa tay cho cô bíu lấy ngồi lên. Cô uống từng ngụm nước kêu ọc ọc như người khát lâu ngày. Uống xong lại nằm vật ra giường, dáng mệt mỏi. Thằng bé vẫn ngồi cạnh chờ xem cô có cần nhờ gì nữa chăng.

Cô giáo nhìn đăm đăm lên đình mùng, kêu từng chặp than mệt vì phải chống cự dữ dội khi nãy. Thằng bé lấy tấm bìa quạt nhẹ cho cô thoáng. Nó những muốn sờ lên trán cô xem cô có bị sốt mà không dám. Thấy lòng sốt sắng của đứa bé, cô giáo Hoan giục nó đi nghỉ tiếp, nhưng nó không nghe.

Thâm tâm cô Hoan nói vậy nhưng vẫn sợ. Giấc mơ hãi hùng còn mới toanh khiến cô cần có người ở gần cho yên trí. Thành ra, cô cũng không ép đứa bé mà trở nghiêng mình nằm cố ngủ lại.

Đứa bé thấy cô mệt nên tấn mùng lại cho cô và lấy chiếc ghế đặt ngồi cạnh giường trông chừng. Cô Hoan xoay trở một lúc thì ngủ. Hơi thở cô đã đều đặn lại, đứa bé ngây ngô nhìn nét mặt cô và nhẹ nhàng kéo tấm chăn lên đắp cho cô. Nó không tắt đèn vì không muốn cô bị hoảng hốt và đồng thời để nó ngồi trông tiện hơn.

Một lát sau nó cũng ngà ngà ngủ gật và dựa đầu lên thành ghế. Nó đi lần vào giấc mơ nhẹ nhàng thấy cùng với cô giáo đi chơi ở đâu đó. Bất ngờ cô giáo đạp phải cái gai vào sâu ở gót chân, máu chảy ra nhiều, cô đau không đi được. Nó xin cô cho nó xem vết thương, cô có vẻ rụt rè. Nó nói mãi cô mới chịu đặt bàn chân lên đùi cho nó nhổ cái gai ra. Kế đó nó xé luôn vạt áo sơ mi đang mặc để buộc cầm máu rồi nhét cái áo rách vào cạp quần coi như chẳng có gì.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.