VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Thoa biết có nói thêm chỉ gây thêm sự phiền lòng cho cả hai mẹ con vì tánh tình của Lyly tuy ít nói nhưng khá ngang bướng. Sau cùng nàng kết luận:
– Có chú Phúc trong nhà, mẹ đỡ lo cho con trong những lúc mẹ bận việc chưa về nhà kịp. Vả lại chú Phúc cũng là người tử tế rất biết điều…

Ngày hôm sau thì chú Phúc dọn tới thật. Đồ đạc riêng tư của chú cũng chẳng có gì nhiều, chỉ vỏn vẹn một cái vali nhỏ.

Trong bữa cơm chiều đầu tiên trong nhà, chú Phúc tỏ ra chăm chút và chiều chuộng Lyly ra mặt, chú nói:
– Chú hy vọng từ nay chúng ta sẽ là người một nhà . Có điều gì chú có thể giúp được, Lyly cứ nói cho chú biết chú sẽ sẵn sàng…
Lyly đáp lời chú lí nhí trong miệng :
– Cám ơn…
Bữa cơm diễn ra nhanh chóng, chú với mẹ của Lyly rút nhanh vào phòng ngủ sau khi dọn dẹp qua loa.

Còn lại một mình, Lyly chẳng biết làm gì, cũng rút về trong căn phòng riêng của cô, mở máy TV lên nhưng cô không nhìn vào màn ảnh nhưng nằm gác tay lên trán nghĩ ngợi vẩn vơ.

Lyly đoán biết, bên phòng ngủ bên kia, chú Phúc và mẹ đang làm những gì. Đi ngủ thì còn quá sớm. Có thể họ đang bàn bạc chuyện gì đó không chừng. Lúc sau này thì cánh cửa phòng luôn luôn được khép lại mỗi lần có chú Phúc tới chơi, không để mở ra vô tình như trước nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.