VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Nhưng việc gì ở đời cũng phải có điều độ. Sự điều dộ đó không có nơi Phúc, càng không có với Thoa.

Có lẽ vì khoảng thời gian khá lâu, kể từ khi có chuyện xung khắc với chồng đưa đến tình trạng hai người không còn màng đến đụ nhau nữa, thì Thoa cũng đành phải lãng quên, nàng cũng đành khép kín cửa lồn lại trong những đêm khuya phòng không gối chiếc, xác thân lên tiếng kêu gào nàng cần được thỏa mãn. Những lúc cơn bão nhục dục nổi lên mãnh liệt như vậy, Thoa đành cắn răng chịu đựng, nàng nằm lăn lộn thao thức trên giường với những đòi hỏi sinh lý càng lúc càng như một con quỉ dữ kéo tới hành hạ nàng, cho nên Thoa chỉ còn biết nghiến răng khép kín hai đùi lại, cố tìm quên bằng cách tự kỷ ám thị cho đến khi điều đó cũng không thể chế ngự được những cơn dâm đầy thống khổ của nàng Nhưng hắn là người dày kinh nghiệm và khôn khéo, cho nên Thoa không thể nhận ra được điều này, nàng cứ cho rằng Phúc đã làm cho nàng được hoàn toàn thỏa mãn. Bằng chứng là hắn vẫn ra chiều thèm khát bú liếm hoặc tận tình trước tất cả những đòi hỏi dâm đãng nhất của Thoa. Thoa thật không biết rằng, hắn chỉ liếm bú lồn nàng, làm tình với nàng cho có lệ, hắn giả vờ vò siết tấm thân rực lửa của nàng bằng những giả dối gian ngoa, khác hẳn với những tâm cảm và hành động của Phúc ở những lúc ban đầu. Thậm chí, Phúc còn dụng mưu kềm giữ không để cho tinh khí của hắn xuất ra, mặc dù Phúc biết khôn ngoan “quần thảo” đủ mọi cách thế để cho Thoa được thỏa mãn tận cùng, nhưng Phúc thì nhất định giữ cho tinh khí được nguyên vẹn để cứ sau mỗi lần đụ Thoa đến thất điên bát đảo, Thoa đã được tận hưởng tất cả những khoái lạc tột cùng, tả tơi cả thân thể, nàng nằm vật ra giường chìm vào giấc ngủ, thì Phúc len lén bò dậy, biến nhanh sang phòng ngủ của Lyly đang nằm chờ hắn sẵn để Phúc tiếp tục đụ Lyly. Và Phúc chỉ chịu xuất tinh khí ra với Lyly chứ không cho “ra” trong lỗ lồn của Thoa như trước.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.