VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Từ ngày có mặt chú Phúc, mọi sinh hoạt ưong nhà có vẻ được thu ngắn lại, việc đi ngủ sớm của Thoa dã trở thành thói quen không ai cần thắc mắc. Nàng đã có nói với Lyly điều này:
– Mẹ cần thức dậy vào sáng sớm ngày mai để đi làm. Thức khuya quá, sáng dậy không nổi…

Lyly cũng hiểu được như lời mẹ nói, thức khuya thì không thể dậy sớm, càng không thể dậy sớm vào những đêm khuya đột nhiên, cô nghe thấy có những rung động nhẹ nhàng, giống như trước kia Lyly đã âm thầm trở dậy, rón rén đến nhìn lén vào trong căn phòng của mẹ để biết rằng, những lần như vậy, mẹ với chú Phúc đang làm gì.

Căn nhà đối với Lyly thường ngày đã có quá nhiều sự nhàm chán ngoài giờ học ôn bài vở trong trường. Nhưng kể từ ngày có mặt chú Phúc, thì mối quan hệ giữa hai mẹ con càng trở nên cách biệt hơn. Hai mẹ con nàng ít có dịp cùng nhau tâm sự như trước, mặc dù Thoa luôn luôn tỏ ra quan tâm săn sóc và chiều chuộng Lyly hết mực. Nàng thường nói:
– Lúc này mẹ hơi bận việc, không có thời gian nhiều để gần gũi với con như trước. Nếu có gì cần, con cứ cho mẹ biết.

Giống như mẹ nói thì để mà nói cho đỡ trống trải câu chuyện, chứ Lyly nào có nhu cầu nào cần gì ở mẹ. Ngày hai bữa cơm và tiền tiêu vặt trong trường thì mẹ đã chu cấp thừa đủ. Chỉ có việc phải lái xe đưa đón Lyly tới trường, đôi khi cũng là một trở ngại cho công chuyện làm ăn của mẹ. Cho nên, cấp sau này, khi đã trở thành “người trong nhà”, có lần mẹ đã đề nghị:
– Hay là những ngày mẹ bị bận việc, chú Phúc sẽ thay mẹ để đưa dón con cũng được chứ gì?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.