VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Cánh áo mỏng manh Lyly đang mặc trên người đã được chú Phúc từ từ khéo léo cởi ra hết, phơi rõ tấm thân thể trắng ngần của người con gái nhỏ băng trinh với hai bầu vú đẹp như hai đóa hoa vừa hé nở dưới ánh nắng bình minh, hai núm vú như hai búp hoa ửng lên một màu hồng lạt. Làn da của Lyly mịn màng và mềm mại hơn hẳn làn da của người đàn bà là mẹ cô bé mà Phúc vẫn ve vuốt ấp ủ từng đêm. Giây phút này, Phúc mới có dịp so ánh một cách hết sức trung thực giữa hai hình thể và bản chất của hai thân thể trần truồng. Hắn phải công nhận, tuổi thanh xuân là tuổi đẹp nhất, tuổi mười sáu là tuổi căng đầy nhựa sống, tuổi có thể bẻ gãy được cả sứng trâu, cho nên làn da của Lyly trắng ửng hồng và nước trong lồn của Lyly thì Phúc đã có thể cảm nhận được, nó rất trơn ướt và dính nhờn, nó cứ tuần tự ứa ra rất nhiều đến nỗi Phúc có thể vét hết lấy nó mà đưa lên miệng liếm.

Năm ngón tay của Phúc đã cởi xong hai cái nút lưng quần rồi hắn luồn lách thật nhẹ nhàng cho nó tuột khỏi ra ngoài hai ống chân ngọc ngà săn chắc của cô bé. Lyly tự rướn người lên như bị ma nhập từng cơn, miệng cô rên rỉ khe khẽ như người bị bịnh sốt hoành hành. Toàn thể tấm thân trần nõn nà của cô gái nhỏ đang nằm gọn trong lòng của người đàn ông có thể Lyly phải gọi là cha. Nhưng trong giây phút này, đó không phải là điều cần đáng nói. Điều cấp thiết là Phúc phải từ tốn đụ cho được cô bé mà hắn từng để ý quan sát từ bấy lâu nay. Và, có một sự thật bẽ bàng là chính Lyly tuy không nói ra bao giờ nhưng cô bé cũng mong cho hắn đụ mình như hắ n đã từng khiến cho nhiề u lầ nmẹ của Lyly phải rộn ràng rên xiết, phải đón nhận những đợt khoái ngất mê hồn để rồi phục tùng và chiều chuộng Phúc như một ông hoàng nhỏ trong căn nhà nhỏ bé của hai mẹ con nàng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.