VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Nghĩ vậy cho nên, Thoa càng nâng niu con cặc cứng hồng của thằng Hậu. Không ngờ ông trời lại tạo ra đàn ông và ban cho mỗi người đều có một con cặc đẹp đẽ, dáng yêu và đắc dụng đến như vậy Con cặc nào khi đã cương lên đúng độ, Thoa cũng thấy rất thích được ấp ủ trong lòng hai bàn tay và cũng rất thích mút bú nó một cách tận tình như mút bú một cây cà rem thần diệu. Bú cặc đã xong thì cũng chính khúc cặc đáng yêu kia lại đâm thật sâu thật sát vào bên trong lỗ lồn, gãi ngứa và làm cho tất cả những mạch máu trong khắp châu thân của người đàn bà phải thức dậy để chuyển hóa máu huyết, biến thành cường độ kích thích tận cùng để cho từng đợt dâm thủy phải ứa ra đặc nghẹt, trơn nhờn khắp hai bờ háng.

Thoa êm đềm nắn bóp cái thân con cặc của thằng Hậu trong lòng bàn tay như nắn bóp một món đồ chơi đầy trân quí, nàng đã thử dùng đầu lưỡi đá tới đá lui chung quanh cái đầu khấc cũng như ngoáy nhẹ chung quanh cái lỗ tiểu nơi đầu con cặc của thằng Hậu, như cố tình cho nó phải bắn khí ra ngay lập tức như nàng đã từng nghịch tinh với Phúc trước đây, nhưng xem ra thằng nhỏ có sức đề kháng phi thường, mỗi lần như vậy, Thoa chỉ thấy thằng Hậu hơi nhăn mặt lại một chút rồi nó trở nên tỉnh như… ruồi, tiếp tục bú vú hoặc bóp lồn Thoa một cách tàn nhẫn. Và nếu Thoa không nhận xét sai, thì thằng Hậu cũng tô ra rất khoái đụ nàng. Cứ nhìn vào ánh mắt đờ đẫn đến gần như khờ dại và từng giọt mồ hôi vã ra trên người của thằng nhỏ, Thoa cũng có thể đoán được mức độ cảm xúc của nó được phần nào. Nếu nó không thích nàng thì chắc chắn nó đã không xoa vú bóp lồn của nàng một cách mạnh bạo như thế. Nếu không thích, tại sao thằng Hậu lại cố kềm giữ tinh dịch, không cho bắn khí ra mỗi lần Thoa cố tình làm cho nó phải thua cuộc. Rõ ràng là thằng Hậu muốn kéo dài tình trạng này để nó được chơi Thoa lâu hơn thường lệ. Rõ ràng nó đã vục mặ nó vào háng Thoa để miệt mài mùi mẫn mút bú lồn nàng. Rõ ràng nó đã nút lưỡi Thoa bằng những nụ hôn nóng bỏng, khiến cho nàng tưởng chừng như có thể nghẹt thở, cả trong vòng tay ghì xiết mê đắtn của nó nữa. Nghĩ như vậy, nhưng thói quen đa nghi của đàn bà vẫn thúc đẩy Thoa hỏi lại thằng Hậu thêm lần nữa:
– Sao đang chơi tui sung sướng, Hậu lại thở dài? Bộ chơi tui chán lắm hả?
– Ồ không… không phải vậy đâu? Hậu thích lắm!
– Thích lắm sao còn thở dài?
Thằng Hậu nhăn nhó thú thiệ:
– Hậu sợ không còn được đến đây nữa!
Suýt chút nữa Thoa đã phá ra cười vì câu nói ngây ngô của thằng Hậu. à, té ra là vậy! Thằng nhỏ sợ không được đến nhà này nữa. Nhưng Thoa lại tự nghĩ :
“Như vậy là nó lo không được đến đây với con bé Lyly hay là với… mình? Thôi được, mình cũng nhân dịp này hỏi thẳng thằng nhóc này lần nữa cho được yên dạ”.
Nàng buông con cặc thằng Hậu ra khỏi lòng bàn tay, chống người ngồi dậy đối mặt với thằng Hậu. Thoa nhìn thẳng vào mất nó, Thoa hỏi:
– Bộ Hậu chỉ lo không được đến đây để gặp Lyly thôi hả ?
Thằng Hậu chân thật lắc đầu :
– Không phải vậy! Hậu lo…, lo… bác không cho Hậu… ấy… bác nữa…
Thoa phá ra cười đắc chí :
– Đồ cái thầng khờ khạo? lo làm gì chuyện đó không biết. Chứ nãy giờ… tui…, bác xử với Hậu ra sao, Hậu cũng không thấy ra à? Thoa nhoài người tới ôm chắc thân hình thằng Hậu trong tay, kề miệ ng bê n ta i nó nó i nhỏ :
– Kể từ nay, bác…, tui… cho Hậu đến đây mỗi ngày, khỏi phải lo chuyện đó. Nhưng mà phải đến đây vào những lúc Lyly không có mặt ở nhà thì mới được, nếu không làm sao Hậu với bác làm chuyện này…

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.