VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Từ ngày đó trở đi, Lyly cảm thấy yêu thích chú Phúc hơn trước rất nhiều. Nàng không cảm thấy sự cách biệt với chú như những ngày trước đây theo thông lệ, tuy rằng bề ngoài, vì đã có sự căn dặn và luôn luôn nhắc nhở rất kín đáo của chú Phúc về mối liên hệ tình dục giữa chú Phúc với Lyly được tái diễn một cách rất thường xuyên nhưng Thoa vô tình, nàng không nhận thấy có dấu hiệu gì để ngờ vực. Trái lại, Thoa càng tỏ ra biết ơn Phúc và càng săn sóc và chiều chuộng Phúc nhiều hơn trước, xem hắn như một người đáng được nàng yêu thương, đáng được Thoa tin cậy nhất hiện giờ.

Thoa yên vui hơn khi nhận ra tình cảm thân mật giữa đứa con gái của nàng với người đàn ông mà Thoa tự ý chấp thuận cho vào ở chung đã trở nên thuận thảo, không sảy ra những đố ky hay lạnh nhạt như trước đây nàng từng dự liệu. Thoa không có mong muốn nào khác hơn là cuộc sống cứ được bình yên như thế và nàng mong đừng có bất cứ chuyện gì bất trắc xen vào cuộc sống phẳng lặng bình yên của ba người họ.

Những ngày đi làm việc, nếu Thoa không gọ cho Phúc thì Phúc cũng sẽ gọi cho Thoa, họ ngầm ngấm hứa hẹn những đêm về nhà vầy cuộc mây mưa ân ái với nhau bằng những câu nói hàm chứa đầy tình tự khó quên. Thoa vẫn đinh ninh Phúc là người đàn ông thủy chung đứng đắn, đã dành hết những tình cảm thân thương cho mẹ con nàng như là một sự đền bù xứng đáng kể từ ngày người chồng của nàng bội bạc, nhất quyết biến nàng thành người đàn bà góa bụa đáng thương và Lyly thành một đứa trẻ mất cha cũng đáng thương không kém. Thoa không có lý do nào để nghĩ rằng Phúc đã phản bội nàng, đã san sẻ thân xác, tình yêu và những tận cùng khoái lạc cho bất cứ người đàn bà nào khác. Đối với nàng hay với bất cứ người đàn bà biết an phận thủ thường nào khác thì cược sống như vậy cũng đã đủ… lãng quên đời.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.