VN88 VN88

Cát bụi phong trần

Thằng Hậu như không còn nghe được những lời Thoa nói, nó chỉ còn biết dán đôi mắt cuồng si vào ngay chính giữa cái lồn còn đang thấp thoáng bên trong làn vải mỏng. Hơi thở của nó hụt hẫn như kẻ bị lên kinh phong, đôi mắt nó sáng quắc, đờ đẫn trông đến tội nghiệp vô cùng. Nó cuồng dại lao người về phía Thoa đang ngồi, miệng không nói không rằng, ngay lập tức nó chụp lấy hai bờ mông của Thoa, gục sát mặt vào sâu bên trong lớp váy mỏng như muốn ngay lập tức ăn tươi nuốt sống cái lồn no tròn đầy khêu gợi đang nở ra he hé như đón mời của Thoa. Hơi thở của nó trở nên dồn dập nóng hổi, hai bàn tay của thằng Hậu xoắn lấy hai bắp đùi mềm mại của Thoa. Nó hổn hển:
– Bác… Bác làm cho Hậu …mê man lên mất rồi…
Thoa làm bộ hoảng hốt :
– Ấy chết? Không được đâu! Hậu… Hậu đừng có làm cho tôi sợ… Lỡ ra có sảy ra cái gì thì… thì… tôi bác… làm sao ăn… nói…
Miệng thì nói thế, nhưng hai bắp vế của Thoa thì cứ từ từ dạng ra như đón mời, như dọn chỗ sẵn cho cái mặt nóng hổi của thằng Hậu dí sát mãi vào bên trong. Cái miệng của thằng Hậu đã dán lên trên hai bên cái mép lồn săn cứng của người đàn bà.

Một làn nước nhờn đã ứa ra ở hai bên cái mép lồn ngay từ lúc nó còn chưa dám liều mình xông tới Quả thật, Thoa đã rất thành công trong cái bay “bât chiến tự nhiên thành ” khi nàng cố ý để cho thằng Hậu, đầu tiên nhìn thấy cặp vú no tròn của nàng, sau đó lá cái sự việc ngồi hớ hênh phơi ra trước mặt nó, vả lại chất thuốc kích dâm lại đã ngấm đều trong người nó, khiến cho thằng Hậu, dù có là thánh sống, cũng khó mà ngồi yên.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.