VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Loa cứ cười sặc sụa vì chứng kiến được điều mình lý thú. Tôi vung tay vung chưn hét inh lên. Tôi chòi đạp quẫy mạnh. Mấy thằng mất dạy quá hỗn hào. Chúng coi Bảy như mớ giẻ rách hay con chó ghẻ. Chúng quăng quật Bảy, thằng nào đụ mửa khí thì rút ra, thằng nào thủ dâm thì chùi đầy lên lồn, bắp vế, mông, lỗ đít Bảy cái thứ khí đặc sệt như cứt mũi. Cả vú, cả tóc, cả rún, cả mặt, cả bụng Bảy chỗ nào cũng có khí nhớt.

Tôi dãy dụa và chòi đạp dữ dội. Phải thiệt lâu mới vùng ra được. Loáng thoáng tôi nghe bà xã hỏi dồn: ông mớ gì mà lồng lộn lên vậy. Tôi tẽn tò giả lơ: tui mơ bị ma rượt. Bọn nhóc dưới nhà chộn rộn hỏi: ba sao đó má. Tôi nghe bà xã tôi nói: ba mày mớ chớ có sao đâu. Rồi bà ôm lấy tôi nựng: có em đây, ngủ lại đi anh. Chỉ còn nghe tiếng rấm rức khóc trong đêm vắng.

Giấc mơ quái đản ám ảnh tôi miết khiến không sao nhắm mắt ngủ lại được. Nằm trăn trở suy nghĩ, cứ thấy thương thương cho Bảy. Tôi tự hỏi tại vì đâu Bảy phải chịu hình phạt nặng nề như thế. Nếu quả là do Bảy gây ra thì có đáng phải hành hạ cô ta tàn nhẫn đến thế chăng? Vậy còn những người đàn ông a tòng hay cùng chia xẻ dục vọng với cô ta thì chẳng có một chút trách nhiệm nào sao?

Nghĩ cho cùng, Bảy nào xấu xa hay hèn kém gì. Nàng đã có chồng, cũng mong được hưởng một chút hạnh phúc nhỏ nhoi bình dị, thế mà cái nghiệp khiến nàng có toại nguyện được đâu. Chồng nàng sờ sờ ra đó, nhưng nào có khác cái thây ma rữa. Đàn ông gì sống cạnh vợ mà súng ống cứ tịt nòng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.