VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Vợ chồng tôi ăn ở với nhau lâu, con cái cả bầy, nên vợ tôi thuộc lòng tánh tôi đâu có lạ. Ra đường tôi mà thoáng thấy bà/cô nào mặc đồ mỏng teng, lưng lằn sợi dây nịt vú là bụng đã đánh rum ba rum bốn. Tay thì nắm tay bà xã mà mắt thì liếc xiên nghía bộ ngực bà/cô ta. Chèn ơi, thấy hai lúp nào úp chụp vô hai bầu vú cỡ 6D là mắt muốn đổ ghèn tóe lửa.

Cứ tưởng tượng lôi xển được bả/cổ vô nhà rồi lột ra mà trây cái mặt mình vô chỗ vú họ một lúc là muốn thở hắt ra. Đang ở ngoài đường ngoài sá mà cái quần cứ bó chặt tức muốn tá hỏa tam tinh. Còn nói chi, các bà/cô cắc cớ diện áo voan, áo lưới, da đã trắng tươi mơn mởn lại còn lửng lơ con cá vàng với chiếc áo nịt màu đen, thôi thôi tức dái muốn chết quách cho xong.

Đó bởi vậy mà bà xã lúc nào cũng đem tôi ra làm đề tài trào phúng. Bả thường đả kích tôi: cái bộ mặt ông thấy đàn bà là y như đực ra. Ông đơ đơ ra như thằng chỏng trôi sông, tay chưn lỏng le như bị tháo khớp. Tôi đỏ mày đỏ mặt cự bả: này đừng có nói xấu tui, đi bên bà, tui hiền hơn ma sơ dòng tu kín. Bà phải hãnh diện có ông chồng pơ phếch mà cố giữ hạnh phúc lâu dài.

Bà xã nguýt tôi một cái như dao liếc, bén ngót muốn cạo rụng hết lông. Bả gật gù: phải, ông tốt lành quá nên hổng may tôi mới vớ dính ông. Chớ rành ông sáu câu như vầy thì hồi đó tôi dông một nước cho đỡ khổ.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.