VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Tôi nguội dần, dấu mặt vào hít hít thật sâu. Tôi đưa mặt cạ qua cạ lại trên áo, mấy nột nút trai cọ trên mũi tôi. Miệng thì còn phụng phịu mà tay thì lần tìm những hột nút để mở từng cái một. Chừng hai vạt áo đã lỏng lơi, tôi lấy tay gạt nó sang hai bên rồi bụm lên chiếc nịt vú mà thơm qua thơm lại.

Bà xã lim dim mắt. Tôi vừa thơm vừa nịnh bả: anh chỉ ưa những thứ nhỏ xinh vừa nắm tay anh như vầy nè. Ba cái vú bự xự thấy mà ớn, chẳng ra nghệ thuật, mẫu mã chi hết. Bà xã thấy tôi đã xìu cơn giận dữ nên cũng để thây kệ cho tôi vằng vọc, kẻo tôi lại nổi điên đi kiếm chuyện với người ta.

Được trớn, tôi gạ vợ: dìa nhà rồi, em cởi yếm ra cho vú thở thong thả, bận chi nó bó rọ làm mệt ngực đi. Bà xã im re, đưa tay lòn ra sau định cởi khóa. Tôi dành phần làm chuyện đó, vừa để lấy lòng bả, vừa để thỏa mãn cái ý thích được hầu hạ vợ của tôi.

Chiếc nịt được lỏng ra, tôi ụp hai tay vào vú và nhẹ kéo cái yếm lìa khỏi vai hẳn. Tôi ngây mắt nhìn thao láo vào đôi vú và miệng há há ra như chờ được bón cho ăn. Bà xã đang lùng bùng vì cơn chợt hung, chợt dịu mà thấy cái vẻ hau háu như chó chờ cứt của tôi cũng phải bật cười. Bả nói đả đớt: làm cha một đống con nít rồi mà thấy vú vợ vẫn như mèo thấy mỡ.

Tôi đưa lưỡi liếm ướt đôi môi và ỏn ẻn xin vợ tôi: em cho anh ngậm một chút nhe. Sáng giờ thiếu em, anh mong em dìa muốn chết. Bà xã hổng ừ nhưng lại nằm thở ra như mệt. Tôi biết tẩy của bà nên rón rén bò lại ôm lấy cặp vú bóp xoa vài cái và cúi xuống hun lên những cái núm nhỏ xinh.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.