VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Đang lúc bả lo buổi ăn tối, tôi cũng a vào làm phụ cái này cái kia. Thế nhưng mấy anh chồng lỡ ăn vụng càng lăng xăng càng để lộ cái ngu xuẩn của mình. Bà vợ tôi thừa sức đi guốc vào bụng tôi, nhưng bả vẫn giữ kín như bưng. Trái lại còn khuyên dỗ tôi đi nghỉ đi, mọi việc bả lo một mình nổi, chớ còn tôi thọt thẹt tới lui chỉ tổ làm quẩn chưn bả thôi.

Tôi bẽn lẽn như con chó bị chộp đang mò nồi. Nên đành bỏ đi tắm để rồi việc tới đâu lại liệu tìm cách gỡ rối tới đó. Bữa cơm chiều thiếu hẳn sự sôi nổi như mọi bữa. Bọn nhóc đâu hay đoán gì nên cứ giành nhau ăn và tía lia cái miệng. Mẹ nó phải la nẹt chúng mới nín và cun cút ngồi ăn cho xong mau.

Cơm nước xong, tôi lấy lòng bà xã. Tôi đề nghị bả sang hàng xóm coi chương trình truyền hình, nhưng bả nói mệt hổng đi. Tôi lặng lẽ lên sửa soạn chỗ ngủ của vợ chồng và thu vén lại mọi dấu tích để bả khỏi cằn nhằn cưởi nhưởi.

Bọn nhóc đi nằm hết rồi mà bà xã vẫn còn lui cui làm gì ở dưới chưa chịu lên. Tôi chờ lâu phải bò xuống giục mụ: em đi nghỉ chớ, khuya rồi. Vợ tôi thở dài sườn sượt nhưng cũng lụm khụm theo tôi bò lên cái thang. Bả lên trước, tôi theo sau bợ bợ vào đít bả. Bà xã cứ hất tay tôi ra nói nho nhỏ: đừng ông, bọn nhỏ dòm thấy.

Lên tới căn gác hẹp, bả bò lần vô trong và nằm uỵch xuống. Bả xải tay chưn, lần mở bớt cái nút áo trên cổ cho đỡ ngộp. Tôi lăng xăng xin phụ giúp, bả cự nự không cho. Tôi dở mặt trây cứ na vô làm lún, bả chỉ còn biết thở dài để mặc.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.