VN88 VN88

Đọc truyện 16 chị chủ nhà

Đụ tơi bời lá liễu như vậy, rút cặc ra rồi chỉ muốn ngáp chết luôn, ấy vậy quay sang liếc thấy cái lồn nhầy nhợt tinh trùng và dâm khí, chảy dầm dề xuống tận đít, tận khe, lại đã muốn dở tay xáng cái bép vô lồn Bảy mà chửi: mả cha mi, ngậm tới ói mật xanh mật vàng mà còn muốn nhóp nhép đòi nữa hả.

Đã nực vì cái lồn què ôm đầu khí tùm lum, chè bè ra đó, lại còn nực thêm khi Bảy chọc quê: anh nắc nó sướng quá nên ói vậy thôi, chớ nó còn mạnh lắm, chắc em phải dùng cặc ni lông cho nó ngậm tiếp mới chịu êm. Tôi lắc đầu dơ hết hai tay lên khỏi đầu mà ca một câu: con lạy má.

Cứ tửng tửng tơ lơ mơ như vậy mà sáng bạch hổng hay. Chừng bà xã và sắp nhỏ đi hết mới thấy nỗi buồn giương thẳng đuột. Tôi nằm với cặp mắt cay xè, nghĩ hổng biết có nên tiếp tục đi lại với Bảy nữa hôn. Cái tiếng trong loa hồi hôm nghe khó phân biệt, nó mang mang như tiếng bà xã đi bắt ghen, mà lại cũng ồm ồm như tiếng đàn ông của chồng Bảy.

Tôi hoang mang tột độ. Đời kẻ ăn mặn, người khát nước, chơi Bảy thì sướng cặc tôi mà bỏ xà lơ lồn bà xã ở nhà. Biết đâu bả hổng gằm trong bụng, ngoài đời “ thơn thớt nói cười mà trong căm hận giết người như chơi “. Tôi là tay ít khi có quyết định dứt khoát. Bỏ thì thương, vương thì tội, cứ khư khư ôm miết cái muốn vô trong mình.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.