VN88 VN88

Người gác nghĩa địa

Bỗng Song để ý thấy Thoa cố tình né vào một bụi bông gần đó, chàng quan sát một vòng thực mau, biết ngay cha mẹ Thoa vừa tới, họ đi trên hai chiếc xe Mercedes bóng lộn, có tài xế lái, chàng định ngay đó là cha mẹ Thoa vì Hùng giống hệt bố, chỉ hơi khác một chút vì tuổi tác. Ông ngồi chờ cho tài xế mở cửa xe mới chịu xuống. Hai ba cô gái, chắc là em Thoa líu ríu bao quanh. Chiếc xe thứ hai có một cậu công tử đi với một người đàn bà đứng tuổi. Nhìn qua cũng biết đây là loại người thượng lưu của xã hội Việt Nam. Tự nhiên Song muốn về, không hiểu sao chàng có nhiều mặc cảm với loại người này. Nhưng đã hứa với Thoa rồi, chàng không muốn cô bé nhí nhảnh này buồn, đành ở lại. Hơn nữa, chàng vẫn có cảm tình với nữ sinh Trưng Vương, những người mà hồi còn học Võ Trường Toản chàng tự cho là có bổn phận phải bảo vệ, không cho các học sinh trường khác tới tán tỉnh. Cũng cái ý nghĩ đó giữ chân Song ở lại. Mặc dù chàng biết mình sẽ gặp nhiều phiền toái cũng như hồi học Võ Trường Toản, đập lộn với học sinh các trường khác, nhất là Cao Thắng để giữ độc quyền Trưng Vương cho Võ Trường Toản, mặc dù nữ sinh Trưng Vương sợ tụi chàng như sợ hủi !
– Bây giờ học sinh Võ Trường Toản còn vào sở thú đập lộn với học sinh các trường khác vì các cô nữa không, Thoa?
– Còn dài dài, ngày nào mà không có. Hễ tụi em cúp cua chui vô sở thú là đám Võ Trường Toản đeo theo liền.
– Học sinh trường khác sớ rớ là ăn đòn ngay.
Song cười thích thú:
– Ít nhất tụi đàn em còn giữ được truyền thống đó.
– Khiếp, anh tưởng tụi này khoái dân Võ Trường Toản lắm hả?
– Anh không biết, nhưng trường Trưng Vương và Võ Trường Toản sát vách nhau, chĩ cách một cái sân quần vợt nếu để cho học sinh các trường khác lạng quạng thì
mất mặt anh hùng quá.
Thoa cười khanh khách:
– Bây giờ em mới biết đó, thì ra thế. Nhưng hồi đó chiến đấu như vậy, anh có được nàng nào để mắt xanh tới chưa?
Song cười cởi mở, những kỷ niệm thời học trò tới với chàng thật vui:
– Hồi đó anh như con bò đực, đứa nào lạng quạng tới trường em là húc liền, chứ có nghĩ để làm gì đâu.
Thoa không biết nói gì, nàng chĩ còn biết lắc đầu với ý tưởng ngộ nghĩnh của Song thời học trò. Bỗng Thoa thấy cha mẹ nàng đi ra, vội nói:
– Anh Song, ba má em ra kìa.
– Ủa, có cả anh Hùng nữa.
– Chúng mình đi.
Thoa chạy tung tăng phía trước, còn Song thủng thẳng theo sau, tới gần xe Thoa gọi lớn:
– Ba, má?
Đám người dừng lại ngạc nhiên nhìn Thoa, Hùng hỏi ngay:
– Ủa, em đi đâu giờ này còn lang thang ở đây. Anh Song đâu?
Thoa nhí nhảnh:
– Em giữ anh ấy ở lại đây, định giới thiệu với ba má, anh ấy kìa.
Vừa nói Thoa vừa quay lại chĩ Song đang lững thững đi tới Hùng reo lên mừng rỡ như lâu ngày gặp lại bạn cũ:
– Anh Song, xin giới thiệu ba má tôi, mấy đứa em.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.